Mang theo nụ cười tươi vừa ý, Lục Tân ngồi ở phía trước bàn ăn. Nếu như nói đây là một bữa tiệc chúc mừng, vậy những thứ ở trong tòa nhà này, vào thời điểm chúng nó đối kháng với Tàng Trượng Nhân cũng đã lập được công lao. Cho nên, đương nhiên cũng phải chia cho chúng nó một chút, cho dù ấy chỉ là một chén cơm. Mẹ anh, em gái, còn có cha anh, cũng đều đang ngồi ở trước bàn ăn, tuy rằng trước đó đã dùng bữa rồi, Lục Tân vẫn cầm chén cơm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.