Lục Tân nghe thấy anh ta nói vậy thì không khỏi ngẩn ra, vì anh cảm thấy anh ta nói rất đúng. “Khốn khiếp!” Nhưng không ngờ rằng Đàn Gia vừa nghe xong nét mặt thay đổi dữ dội. Một tiếng “Choang”, cái chén trà rơi xuống vỡ nát trước mặt anh ta, vẻ mặt ông ta lập tức trở nên hung ác, cất giọng: “Đám ranh con đó bình thường đi theo tôi kiếm ăn kiếm uống, còn là người bán mạng cho đàn em của tôi, cậu nói họ không phải là người của tôi, hả?” “Ngoài ra,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.