“Tốt lắm…” Mẹ vẫn luôn nhìn theo Lục Tân, dù cơ thể của anh đã trở thành huyết nhân. Bà chịu đựng cơn đau kịch liệt, giữ vững lý trí, dõi theo Lục Tân, cho đến giờ phút này, bà mới bỗng nhiên thấp giọng mở miệng. Cũng trong lúc đó, bà vội vàng ôm lấy cơ thể đang run rẩy kịch liệt của Lục Tân. Từ trên cơ thể của bà, Lục Tân có thể ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc và mùi nước hoa cao cấp, đồng thời cũng cảm nhận được cái ôm của bà. Vào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.