“Haizz…” Lục Tân thở ra một hơi thật dài, cũng hoạt động cổ của mình một chút. Phát ra tiếng vang răn rắc. Sau đó anh ngẩng đầu nhìn về phía những người trước mặt, nghênh đón từng vẻ mặt khác nhau của những người này, chân thành cười một tiếng. “Tôi nhận nhiệm vụ này.” “…” Xung quanh xuất hiện sự yên lặng trong khoảng thời gian ngắn, không chắc chắn sự yên lặng này có ẩn giấu một ít lo lắng nào hay không. Nhưng bất kể là giáo sư Bạch, hay là Tô tiên sinh, bộ trưởng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.