Số tám… Dù người đang đứng trên bục giảng đã hoàn toàn khác xa người trong trí nhớ nhưng Lục Tân vẫn có thể nhận ra thân phận của anh ta dựa vào diện mạo và cảm giác anh ta mang đến cho mình. Trong trí nhớ, người đó chỉ thích xịt keo xịt tóc lên trên tóc từ khi còn nhỏ, khóc khi bị đánh, thường hay đi mách lẻo với thầy cô và bọn cảnh vệ nhưng lại chẳng có ai để ý tới. Đó là Số Tám lớn xấp xỉ anh. Mặc dù trên đường trở về,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.