Trong sân im phăng phắc, chỉ có một vài vệ sĩ bị thương nhưng xui xẻo lại không thể ngất xỉu phát ra tiếng rên rỉ. Đội trưởng Râu Xồm Ngô Hưu cảnh giác nhìn xung quanh, trong tay vẫn luôn ôm súng, từ đầu đến giờ tay anh ta vẫn chưa buông khỏi cò súng. Những cảnh sát vũ trang xung quanh cũng giống vậy, đôi mắt ai cũng trừng to như chuông đồng. “Đội trưởng...” Không biết đã chờ bao lâu, một đội viên thì thào gọi một tiếng. “Sột xoạt.” Ánh mắt mọi người xung quanh đều...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.