“Công ty vận chuyển Bốn Phương chính là công ty giao hàng lớn nhất ở thành phố phía Bắc, nguồn thu nhập chính đến từ cước phí vận chuyển giữa các thành phố vệ tinh. Thậm chí đôi khi họ còn vận chuyển qua lại với thành phố chính, và các thành phố khác. Bà chủ của họ là một người phụ nữ họ Trần, nghe nói làm ăn rất lớn, phạm vi nghiệp vụ có mặt ở khắp các thành phố vệ tinh, đến thành phố chính họ cũng có thể kết nối!”
“Anh Lục, chúng ta nhất định… Phải tìm bọn họ sao?”
Nhưng ngoài dự đoán là khi được Lục Tân cho phép được gia nhập hạng mục này, Lữ Thành có vẻ rất cảm kích.
Anh ta biết với lý lịch của mình cho dù được con gái giám đốc ưu ái, nhưng không có bất kỳ thành tích nào thì muốn ở lại công ty vẫn là một chuyện vô cùng khó khăn. Nhất là khi anh ta có ý đồ giành công việc của Lục Tân không thành, lại còn khiến người trong công ty phản cảm. Cho nên anh ta vô cùng để bụng nhiệm vụ lần này.
Đối với cả công ty mà nói, đây cũng là một đơn hàng rất quan trọng.
Công ty bọn họ chỉ là một công ty buôn bán nhỏ, công việc chủ yếu là buôn bán qua lại giữa các thành phố vệ tinh. Nhưng nhiệm vụ được chỉ tên Lục Tân phụ trách lần này lại có liên quan đến thành phố chính. Mà có thể buôn bán với thành phố chính đó là ước mơ của công ty.
Cho nên, anh ta không chỉ nhanh chóng giúp Lục Tân chỉnh sửa tư liệu cẩn thận, hơn nữa còn quyết định đi khảo sát cùng Lục Tân ngay từ đầu.
Có điều đến khi xuất phát lại thành ba người.
Công chúa Tiểu Tình cũng đi theo, dường như cô ta lo lắng Lục Tân sẽ cố ý ngó lơ bạn trai cô ta trong lúc làm việc.
Nhưng Lục Tân cũng không ngại, dù sao công chúa Tiểu Tình cũng có xe mà.
“E là công ty vận chuyển Bốn Phương không đơn giản như vẻ bề ngoài…”
Lục Tân nghe Lữ Thành báo cáo, trong lòng thầm nghĩ tuy xã hội bây giờ đã phát hiện ra những loại lương thực hoang, và nền công nghiệp đang dần sống lại đã giúp cho vấn đề ăn uống của phần lớn người đã được giải quyết, nhưng khoảng cách đến khôi phục lại hệ thống công nghiệp vẫn rất xa.
Trong đó có một vấn đề nan giải đó là vận chuyển.
Con đường ngoài tường thành đã hư hỏng nghiêm trọng, chướng ngại vật nối nhau san sát, hơn nữa dù có giải quyết như thế nào thì cũng cách thể nào giải quyết hết những kẻ tinh thần biến dị đang lang thang ngoài tường thành, những người dân lưu lạc và đoàn kỵ sĩ dựa vào cướp bóc của cải để kiếm sống. Vì thế mà có rất nhiều mối nguy không thể nào lường trước, cho nên những người dám vận chuyển ra ngoài thành đều là những người rất hung dữ và to gan, có thủ đoạn…
Nhất là trong một phần tài liệu khác do Trần Tinh đưa cho anh, trong đó càng có nhiều chuyện bí ẩn mà bên ngoài không thể điều tra được.
Ví dụ như là người phụ nữ họ Trần này thật ra chỉ là con rối đại diện cho công ty vận chuyển Bốn Phương.
Còn ông chủ thật sự là một người xuất thân từ hoang dã, tên là Tần Nhiên.
Nhưng vì anh ta xuất thân từ hoang dã, nên dù ở trong tường thành được ba năm rồi mà vẫn chưa có thân phận chính thức, cũng không có cơ hội được đi học. Mà trước khi ở được mười năm sẽ không được phép đăng ký công ty, càng không được phép nhậm chức trong bộ phận hành chính. Cho nên anh ta mới đẩy một cô người yêu ra, mà nghiệp vụ của công ty vận chuyển Bốn Phương e rằng không chỉ là vận chuyển hàng hóa một cách minh bạch đâu!
Người xuất thân từ hoang dã tuyệt đối không đơn giản, và càng sẽ không thành thật!
…
…
“Cứ tìm bọn họ, dù sao bây giờ người dám nhận đơn hàng vận chuyển ra khỏi thành phố không nhiều lắm!”
Lục Tân không giải thích quá nhiều, với công ty của anh mà nói đây đúng là một vụ làm ăn.
Nhưng với một công việc khác của anh thì tiếp xúc với Tần Nhiên thử xem anh ta có vấn đề hay không mới là thật.
Công chúa Tiểu Tình lái xe phía trước, trợn mắt nhìn anh qua kính chiếu hậu.
Cô ta cảm thấy Lục Tân quá phô trương trước mặt bạn trai cô ta.
Nhưng hôm nay cô ta đã bị giám đốc trách mắng một hồi, bởi vậy lúc này không dám nói nhiều.
Xe nhanh chóng chạy đến trước công ty vận chuyển Bốn Phương nằm phía Bắc thành phố, chỉ thấy công ty là một khu nhà xưởng rất lớn. Phần lớn kiến trúc trong đó đã bị sụp đổ, làm nổi bật đường xi măng chỉnh tề, còn trong sân để tầng tầng lớp lớp ván sắt vừa nặng vừa dày, thậm chí còn có gai nhọn. Đến cả xe cộ cũng không ngoại lệ, tất cả đều bẩn thỉu, giống như là con quái vật dính đầy rêu xanh và bùn lầy.
Trước khi đến họ đã liên lạc trước, vừa thấy đám người Lục Tân bước xuống đã có một người trẻ tuổi cạo một nửa đầu, miệng ngậm điếu thuốc, chân mang dép lê đi đến, cánh tay anh ta gầy rộc nhưng là cái gậy, ra hiệu cho đám người Lục Tân rồi đi thẳng vào trong.
Suốt đoạn đường đi, hai bên đường luôn có ánh mắt lạnh căm căm dừng trên người họ, đánh giá họ từ đầu đến chân.
Những người người trẻ tuổi này đều mang vẻ ngoài lưu manh, bặm trợn, nhưng cũng có vài người đàn ông trông rất sắc bén.