Lục Tân im lặng, sau đó lại bưng cái nồi lên, vừa cười vừa nói: “Cũng đến lúc rồi.” Nói xong thì Lục Tân bắt đầu nghiêm túc ăn mì, vừa quay đầu lại thì thấy em gái đang ngồi chán nản trên xà nhà bên cạnh nên anh ra hiệu với em gái, em gái nhìn thấy những sợi mì thưa thớt còn lại trong nồi của anh thì bĩu môi. Lục Tân bất đắc dĩ không thể làm gì khác chỉ đành cười một tiếng, sau đó móc từ trong túi ra một viên kẹo, đưa ra giữa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.