“Em… Thấy.” “Cậu ta… Ôi.” “Anh Tiểu Lục, anh...” “...” Chiếc xe có sàn cực thấp cực không thực dụng của phó tổng giám đốc Tiêu chạy bon bon trên đường. Lục Tân ngồi ở ghế sau, bên cạnh là Cao Nghiêm đang hôn mê dựa sát vào người anh, trong đầu anh đang thầm nhớ lại trình tự làm việc của bộ phận Thông Quan Đặc Biệt, còn Tiêu Viễn lái xe phía trước cứ chốc lát lại quay đầu, muốn nói gì đó nhưng rồi im lặng, liên tục như thế ba lần. Cuối cùng Lục Tân đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.