“Khét?” Nghe thấy lời nói kinh ngạc của tiểu đội bảo mẫu, Lục Tân hơi ngẩn người ra, anh quay đầu nhìn về phía nồi canh trên bếp. Oa Oa đang cầm chiếc chổi nhỏ trong tay, ngơ ngác đứng ở ven tường, nửa ngày sau mới kịp phản ứng lại, bỗng nhiên lo lắng chạy về phía nồi canh. Nồi canh đang sôi ùng ục bốc từng đợt hơi nước nóng hổi, có tiếng reo này vang lên, chứng tỏ nước bên trong nồi vẫn còn đủ. Thế nhưng quả thực có một mùi hương tản ra từ trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.