Lục Tân tức khắc cảm giác càng thêm mơ hồ. Sau khi lấy lại bình tĩnh, anh mới liếc mắt nhìn tên thanh niên mặc đồ Đường kia một cái, nói: “Những cái khác đầu tiên đừng có nhắc đến đã, chuyện này cũng không phải do tôi trêu trọc vào anh trước.” Anh thực sự rất không thích cái cách nói chuyện của tên thanh niên mặc đồ Đường trước mặt này. Bản thân anh vốn là người đứng đắn, sẽ không chủ động gây chuyện, cũng sẽ không đoạt đồ vật của người khác. “Mày rõ ràng đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.