Nhị Hào từ dưới đất đứng dậy, hơn nữa khoác áo của Lục Tân lên người. Lục Tân còn nhớ lúc ở cô nhi viện, tuổi của Nhị Hào dường như lớn hơn mình một chút. Nhưng mà nhiều năm như vậy rồi, cậu ta dường như không lớn, vẫn gầy tong teo. Áo khóac của mình mặc trên người cậu ta chỉ đến tận gối. Có điều cũng chính vì như vậy nên chỉ cần một cái áo khoác, không đến mức để cậu ta bại lộ, cái nên che đều che hết. Đây là một thế giới trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.