Dù sao đêm đã khuya, không còn tàu điện ngầm, hơn nữa Lục Tân cũng không có mặt mũi đi nhờ xe cảnh sát về nhà, vì thế anh nhận ý tốt của cô cảnh sát, ngồi lên chiếc xe điện màu hồng phấn, dẫm chân ga, chạy bon bon trên đường phố Thanh Cảng. Lúc anh lái chiếc xe điện mini màu hồng phấn chạy đến chân tòa Đài Ánh Trăng, thì ngẩng đầu nhìn lên. Trong lòng lập tức dâng trào một cảm giác sợ hãi. Cửa sổ luôn luôn tỏa ra ánh đèn ấm áp lúc này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.