"Được rồi đó!" Nhìn thấy ngón tay và thậm chí cả lòng bàn tay của Hứa Tiêu Tiêu đã rơi xuống đất, Lục Tân nói lên một câu. Kể từ lúc Hứa Tiêu Tiêu bắt đầu chĩa súng vào mình, em gái đã treo lơ lửng trên đỉnh đầu cô ta và nhìn cô ta đầy ác ý. Chỉ là bây giờ em gái rất thích chơi với mình, lại ngoan ngoãn hơn trước rất nhiều nên cho đến khi mình gật đầu cô mới ra tay. Cũng không biết có phải trong lúc kiểm tra khi trước từng chơi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.