"Được rồi, trước hết các anh cứ thả lỏng đã..." Lục Tân nhẹ giọng nói, anh không thể tiếp tục nhìn dáng vẻ đau khổ của những người đó nữa. Tuy là mẹ đã giúp họ cắt đi thứ gì đó, nhưng rõ ràng là mẹ cũng không thể cắt bỏ nỗi đau đớn của họ đi được. Nỗi đau này là của riêng họ, không ai có thể gánh chịu thay họ được. Mà trong trạng thái này, có ép bọn họ cố suy nghĩ ra bản thân đã chết như thế nào mới là việc đau đớn nhất,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.