Trong cốc là cà phê. Phân biệt qua màu sắc và mùi vị thì không phải là đồ tốt lành gì. Trần Huân tự mình bưng lấy một cốc, uống một ngụm lớn, cười nói: "Cà phê và trà quý thì không có, chỉ có loại cà phê hòa tan rẻ tiền này, cũng không còn lại là bao, cũng chỉ có người như Tiến sĩ Triệu tới đây, tôi mới hào phóng mời anh một ly..." Triệu Sĩ Minh liếc nhìn cốc cà phê, cau mày nói: "Không cần." "Trông có vẻ hơi bẩn." Trần Huân cười nói: "Nhưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.