Ánh trăng máu lên cao, chẳng biết bầu không khí lại trở nên đọng lại từ lúc nào và dường như những âm thanh ở xung quanh cũng trở nên hết sức xa xôi. "Vậy anh..." Một lát sau, Cao Đình mới chần chờ mở miệng, cô ta có hơi không hiểu Lục Tân đang nói gì. Lúc này, trông Lục Tân rất nghiêm túc, anh dùng ngón tay trỏ đẩy kính mắt một cái, sau đó lại cúi đầu mở ra nội dung mà mình đã ghi trên quyển sổ tay nhỏ lúc trước, nói: "Bây giờ tôi đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.