Nói đến đây, trên khuôn mặt mũm mĩm của cậu ta, dường như cũng vụt qua một làn sương mù. "Nhưng tất cả đều chẳng ích gì." Sau khi dừng một chút, cậu ta nói: "Nhưng dần dần, chúng em vẫn tản mát hết." "Có số bị viện trưởng già bỏ rơi, có số chủ động xin rời đi, mà ông ta không từ chối." "Mấy năm đó, hình như ông ta đột nhiên mềm lòng, thả cho chúng em rời đi." "Nhưng mà..." "..." Cậu ta dừng một chút, sắc mặt đột nhiên có chút căng thẳng, trầm giọng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.