Cô giáo Tiểu Lộc trầm mặc. Dường như cô có lo lắng ưu tư nào đó, vừa lo lắng hoang mang, vừa là sự không cam lòng. Cô ấy cố gắng ngẩng đầu nhìn về phía Lục Tân, nhưng lại rơi vào khủng hoảng bởi sự yên lặng của Lục Tân, cho nên cô không biết phải mở lời như thế nào. Nên nói cái gì nữa đây? Lục Tân rơi vào trong sự xoắn xuýt không biết phải làm sao. Có lẽ số Tám thực sự đã nói đúng, bản thân anh khi đó nên học hành cho giỏi,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.