Chậm rãi đi về phía trước từng bước, Lục Tân rất nhanh đi tới chính giữa những con lợn chết, bất kể nhìn về hướng nào, ánh mắt đều sẽ thấy lợn chết màu xám treo lơ lửng trước mặt, bị gió lặng yên thổi qua, chậm rãi xoay tròn, giống như người sống đang quay vòng. "Ha..." Bất thình lình, đột nhiên truyền đến tiếng cười âm u lạnh lẽo. "Hửm?" Lục Tân hơi dừng lại và nhìn chăm chú. Lại phát hiện, tiếng cười khinh khỉnh đó dường như phát ra từ miệng của một con lợn chết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.