Trần Tinh hơi ngạc nhiên nhìn Lục Tân. Trước đó cô đã từng nghe giáo sư Bạch nói một câu tương tự. Tuy nhiên, giáo sư Bạch khác với Lục Tân, lúc đó, ông ấy căn cứ vào tình hình thực tế mà nói ra lời này, đồng thời cũng đang nhắc nhở cô. Nhưng Lục Tân nói ra câu này rất tự nhiên, xuất phát từ một loại lo lắng… Càng quan trọng hơn là, nghe được câu nói này từ Lục Tân, Trần Tinh mơ hồ cảm thấy có một số vấn đề mà trước đó cô chưa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.