Lục Tân nhìn ánh mắt trên bầu trời, khẽ cau mày. “Vậy cũng phải cứu chứ…” Anh nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó cười nói: “Dù sao những thứ mà hôm nay con có được, đều là Thanh Cảng dạy cho con.” “...” Khi anh vừa nói những lời này, một tòa lâu đài đã dần xuất hiện xung quanh Thanh Cảng. Những giá gỗ màu đen to lớn đang vây quanh tòa lâu đài này, giống hệt như một hàng rào tre. Phía trên hàng rào che không ngừng rơi xuống những thể tinh thần, biến thành...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.