Mục lục
Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, hai người trẻ tuổi đi theo chủ nhiệm cũng bước đến vài bước, một người trong đó mặc áo trân châu, dáng vẻ một mặt không hề vui vẻ, chính là Tiểu Tình con gái của chủ nhiệm, bởi vì bình thường con mắt vẫn mọc trên đầu, luôn vênh mặt hất hàm sai khiến với người trong phòng làm việc, bởi vậy mọi người ở sau lưng đều gọi cô ta là công chúa Tiểu Tình, người còn lại chính là Lữ Thành thường xuyên quấn lấy Lục Tân nhờ anh chỉ dạy nhiều chuyện.

Lữ Thành cũng cười, cầm lấy tay Lục Tân, nói: "Anh Tiểu Lục, thật xin lỗi, không phải là em cố ý cướp đoạt công việc của anh đâu..."

"Không sao đâu, không sao đâu..."

Lục Tân vội vàng rút tay mình về, đáp: "Tôi hiểu mà, ở trong cái thói đời này, mọi người đều sống không dễ dàng gì!"

Lữ Thành không ngờ Lục Tân lại rộng lượng như thế, con mắt sáng lên, đáp: "Anh Tiểu Lục, em có thể theo anh cùng làm hạng mục mới này không?"

Lục Tân nhìn cậu ta một cái.

Nhìn từ biểu cảm của chủ nhiệm, hẳn là cái hạng mục mới này rất lớn, nếu như hoàn thành, chắc chắn cũng sẽ được rất nhiều tiền thưởng.

Thế là anh nghiêm túc trả lời: "Không thể!"

Nụ cười của Lữ Thành thoáng chốc cứng đờ trên mặt.

Công chúa Tiểu Tình ở bên cạnh, dường như muốn phát cáu, nhưng lại không tìm được tình hình bên trong hiện giờ của Lục Tân, nên cũng chỉ trưng ra ánh mắt khinh thường chứ không có nói chuyện.

Người có quan hệ với chủ thành có bối cảnh rất sâu...

Sau khi Lục Tân đảm bảo hết lần này đến lần khác một hồi mới quay về làm việc, rốt cuộc chủ nhiệm mới có thể lau mồ hôi, run rẩy dẫn theo con gái của ông ta và Lữ Thành cùng về công ty trước, sau đó cũng vào lúc nào, điện thoại vệ tinh của Lục Tân cũng vang lên rất đúng lúc.

Giọng Trần Tinh từ trong điện thoại truyền đến: "Vấn đề giải quyết chưa?"

Lục Tân gật đầu, nghĩ đến Trần Tinh không nhìn thấy, liền nói lại: "Giải quyết rồi!"

"Vậy thì tốt!"

Trần Tinh dừng lại một chút, lại nói: "Anh đã được chúng tôi chiêu mộ, có đầy đủ trợ cấp, vẫn còn phải làm công việc này sao?"

Lục Tân nhỏ giọng trả lời: "Trong quy tắc của các người, không có nói không thể làm công việc khác mà..."

Trần Tinh trầm mặc một chút, bỗng nhiên đáp: "Sao anh lại muốn tuần tra?"

Vấn đề này, Lục Tân kinh ngạc đáp: "Các người trả tiền lương cho tôi, chẳng phải là dùng để làm chuyện này sao?"

Trần Tinh giống như thở dài, Lục Tân cảm thấy dường như cô có hơi phiền não.

"Nếu như anh đã nhiệt tình với công việc như vậy, thế vừa vặn có sự chuyện cần anh xử lý một chút!"

Bên đầu kia của điện thoại, có động tĩnh nhỏ, giống như cô ta đang đè micro xuống vậy, tiếng động như đang hướng về người khác đòi tư liệu vậy, qua một lúc sau, giọng cô ta mới vang lên: "Vừa rồi, tôi bảo cấp dưới của chi nhánh công ty Bác Cổ khoa kỹ cung cấp một nghiệp vụ cho công ty của các anh, là chuyện có liên quan đến vận chuyển vật tư, mượn cơ hội này, anh có thể đi xây dựng mối quan hệ với ông chủ Tần của công ty vận chuyển Bốn Phương!"

"Xác định một chút xem có phải nơi đó của ông ta có vấn đề không, sau đó kịp thời báo cáo cho tôi..."

Nghe Trần Tinh trực tiếp sắp xếp từng công việc, Lục Tân vừa bất ngờ vừa có chút cao hứng.

Lãnh đạo bắt đầu sắp xếp công việc cho, đây là chuyện tốt!

Sau đó anh vội hỏi: "Vấn đề ra sao?"

Trần Tinh nói trong điện thoại: "Ở tình báo thu thập được cho thấy, gần đây có ít nhất bảy, tám vụ án mạng, có liên quan đến công ty vận chuyển Bốn Phương kia của ông ta, cho nên tôi cần anh qua đó xem thử một chút, xem những vụ án này đến cuối cùng chỉ là mưu sát đơn thuần, hay là do vấn đề gì khác...."

"Bảy, tám mạng người?"

Lục Tân có chút giật mình, trả lời: "Nếu như là mưu sát thì xử lý thế nào?"

Trần Tinh nói: "Nếu như chỉ là mưu sát, vậy chúng tôi yên tâm rồi, anh có thể trực tiếp trở về..."

Dừng một chút, cô ta lại nói: "Nhưng nếu như là vấn đề khác thì phải báo cáo ngay lập tức đó!"

"Chỉ là mưu sát trái lại sẽ yên tâm?"

Lục Tân sửng sốt một chút, mới hiểu rõ ý tứ trong lời nói của cô ta, đáy lòng lập tức tuôn ra một loại cảm giác hoang đường.

Ở trong mắt những người quản lý ô nhiễm này, vụ án bảy, tám mạng người, đều tính là việc nhỏ sao?

Qua một hồi, anh mới cẩn thận hỏi: "Có nguy hiểm không?"

Trần Tinh nói: "Có, điều đó đối với người bình thường mà nói bất luận là mưu sát hay là lây nhiễm, đám người kia đều rất nguy hiểm,!"

"Dựa vào năng lực của anh, hẳn là có thể đối phó!"

Nói đến chỗ này, trong giọng nói của cô ta bỗng nhiên mang theo một ý cười: "Bất luận là kết quả điều tra có thế nào đi nữa, đều sẽ có thù lao!"

Lục Tân đồng ý.

Qua một lúc sau, anh trở lại công ty, chỉ thấy đồ của mình đã được đặt lại nguyên dạng, bao gồm cả lá cờ thưởng kia.

Người chung quanh, bao gồm cả chị Tôn trong đó, đều vụng trộm nhìn xem mình, sau đó giả vờ như đang bận rộn.

Lục Tân ngồi một hồi, đi đến trước vách ngăn trong góc kia của Lữ Thành.

Ánh mắt của Lữ Thành phía đối diện có chút hoảng loạn, Lục Tân nói: "Tôi suy nghĩ rồi, cái hạng mục này vẫn là cậu đến giúp tôi cùng làm đi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK