Lúc suy nghĩ đến những vấn đề này, Lục Tân dừng chân trước một giao lộ. Trên đường phố trống rỗng chỉ có vầng trăng máu trên không trung đang làm bạn với anh. Anh bỗng nhiên ý thức được, chỗ này cách nhà mười mấy cây số, dựa vào hai cái chân anh không biết lúc nào mới có thể trở về. Giống như trong nội tâm, có một ít hy vọng dường như đã đến rất gần, nhưng lại không biết phải mất bao lâu. Yên lặng đứng thật lâu, Lục Tân lại một lần nữa bước đi....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.