Trong sân biệt thự, một đám nhỏ đang chơi cùng nhau. Tiếng động trên cửa sổ tầng ba quá lớn, đương nhiên cũng bị đám trẻ tai thính này nghe thấy. Lúc Lục Tân đi ra, đám trẻ lập tức dùng ánh mắt lo lắng nhìn về anh, có tức giận, có sợ hãi, có cả vừa tức giận vừa sợ hãi, đương nhiên trong đó cũng có một vài ánh mắt vừa tức giận vừa sợ hãi đan xen một chút tức giận hận sắt không thành thép. Lục Tân cúi đầu, thậm chí không muốn đón nhận ánh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.