“Vậy thì đi thôi.” Sau khi lấy được câu trả lời của Trương tiên sinh, Trần Tinh cũng không nói thêm gì nữa, chỉ lạnh lùng nhìn hắn ta một cái rồi quay người đi ra. Trương tiên sinh chán nản ngồi trên ghế, một lúc lâu cũng không nói gì. Ông Tô vẫn luôn một mực im lặng đã đứng dậy, nhẹ nhàng gõ một cái lên mặt bàn, sau đó như muốn nói ra suy nghĩ của bản thân, nhưng lại có vẻ chưa chắc chắn lắm, ông ta do dự nửa ngày, rồi cũng chỉ hít một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.