“Đón? Đón cái mả cha nhà anh..." Lục Tân sợ tới mức nhảy dựng lên, nhưng phát hiện bản thân đang không mặc quần áo thì lập tức ngồi trở lại bồn tắm. Anh quay đầu nhìn ra cửa sổ, từng đám mây lửa nổ tung, tưởng đang mơ. Trong nháy mắt anh đánh giá chỉ số thông minh của tên Cú Đêm kia, cái này mà cậu ta gọi là pháo hoa? Câu ta gọi hành động này của mình là thông báo vị trí của mình? ...... Trong nháy mắt này, đừng nói là đi qua đón người,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.