Các chiến sĩ nghe vậy ngớ ra. Sau đó, họ chỉ có thể gật đầu, yên lặng đứng chung một chỗ, không ai đứng trước ai, chỉ là xen lẫn đứng cùng nhau. "Lão Bạch à..." Ông Tô vươn cổ, vượt qua ba bốn người, vỗ nhẹ vào vai giáo sư Bạch. Biểu cảm như sắp khóc: "Có phần thắng không?" Giáo sư Bạch chậm rãi lắc đầu: "Sự tình đã đến nước này, chúng ta chỉ có thể tin tưởng vào kế hoạch của mình." "Chiếc cốc đã rơi, đã đến lúc ngửa bài..." "..." Ông Tô vẫn chậm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.