“Đinh...” Thang máy lên đến đúng tầng lầu, cửa từ từ mở ra. Mấy người Lục Tân bước lên thảm dày, bước chân không phát ra tiếng đi trên hành lang tối tăm hẹp dài. Hai bên đều là phòng khách sạn, bên trong vang ra những âm thanh rất nhỏ và kỳ quái. Có một âm thanh giống như là tiếng vỗ tay “bốp bốp bốp” vui vẻ của một ai đó, cũng có phòng phát ra tiếng động giống như đang liều mạng đập đầu “rầm rầm rầm” vào tường, còn có người uống say nằm trên sàn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.