Lúc này Trần Huân cũng đang im lặng đánh giá Lục Tân, quan sát mỗi một phản ứng rất nhỏ của anh. Vẻ mặt của của ông ta vẫn rất bình tĩnh, rất tự tin. Ông ta có thể cảm nhận được, dường như có thứ gì đó luôn muốn bắt ông ta. Cái cảm giác này, giống như là có thứ gì đó cứ đong đưa trước mặt, nhưng ông ta lại không thể nhìn thấy nó là cái gì. Quanh cơ thể ông ta có một cảm giác lạnh lẽo lạ thường, cảm giác giống như lưỡi dao...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.