Chóp mũi hơi nóng, dường như máu tươi đã chảy ra. Ánh mắt Lục Tân lạnh lẽo, bàn tay hơi run lên, hình thành một dáng vẻ vặn vẹo. Đôi mắt anh trở nên đỏ hồng, muốn lập tức lao về phía trước xé nát đám người này ra. Nhưng anh thật sự muốn như thế sao? Một tiếng “thịch”. Trái tim tựa như giật thót một cái, ánh mắt Lục Tân lại trở về rõ ràng. Anh nhìn trước mắt, thật ra không có đám người cuồng nhiệt và quái vật gì cả, mà chỉ có một đám người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.