Mắt thấy ánh sáng mờ ảo và bóng đen xung quanh bắt đầu rút đi, giấc mơ sắp bị đập tan. Cũng ngay lúc này, Lục Tân nghe thấy tiếng cười như có như không, đầu óc hơi có chút choáng váng. Tiếng cười này dường như có một loại năng lực nào đó. Nhìn theo về phía tiếng cười, Lục Tân nhìn thấy trên vách tường bên cạnh, có một bàn tay trắng nhợt nhạt chậm rãi duỗi ra, sau đó là một đầu tóc rũ xuống, sau đó là một bóng người mặc quần áo màu trắng, chậm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.