“Quen thuộc là tốt rồi.” Hạ Trùng nói xong, quay đầu nhìn Lục Tân. “Nếu như anh lo lắng về sau có sẹo thì không sao. Côn trùng của tôi có thể trị hết cho anh, bóng loáng giống như chưa hề có vết thương.” “… Đây là chuyện có sẹo hay không có sẹo sao?” Trong lòng Lục Tân kìm nén đến khó chịu, nhịn không được hỏi: “Đây là cái gì?” “Là ác ý giá rẻ nhất và cơ bản nhất trên đời này, bắt lấy hết thảy **.” Hạ Trùng giọng nói không thay đổi trả lời:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.