Ánh sáng màu đỏ thẫm quen thuộc xuất hiện, thế giới xung quanh lại bắt đầu lập lòe không ngừng, như thể mọi hình ảnh đều đang chồng chất lên nhau. Dùng năng lực ảo tưởng, Lục Tân ổn định lại cơ thể, sau đó đầu tiên là cảnh giác quan sát xung quanh. Thậm chí ngay cả hạt đen dưới đáy mắt cũng xuất hiện, tay phải thì biến thành một màu nhợt nhạt, tay trái thì bị một bóng đen run rẩy bao phủ. “Không cần lo lắng.” Như thể đang biết anh lo sợ cái gì, mẹ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.