“Được rồi, chuyện này cũng đã chấm dứt, vậy bây giờ chúng ta đi đâu.” Nhìn thấy đám người Trần Tinh đã đi xa, Số Mười Bốn cũng thở dài một hơi, vỗ bụng tròn của bản thân, tò mò hỏi. “Về nhà.” Lục Tân nhìn đám người họ mỉm cười, nói: “Khó khăn lắm mấy người mới có thể trở về đây, tự nhiên tôi muốn mời các người một bữa cơm thật ngon.” Lập tức tâm trạng của mọi người đều vui vẻ, cùng nhau leo lên chiếc xe Trần Tinh để lại, thương lượng xe nên ăn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.