Nhị Hào ngẩng đầu nhìn Lục Tân, một lúc sau anh ta mới khẽ gật đầu: "Được." "Đánh thức cô ấy dậy đi." Lục Tân nhìn về phía Hạ Trùng. Nhị Hào khẽ gật đầu. Thậm chí không thể nhìn thấy cậu ta đã làm gì, chỉ có thể cảm giác xung quanh cậu ta dường như có lực lượng tinh thần, hơi run lên. Trên mặt đất bên cạnh, Hạ Trùng đang trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê, đôi chân ngắn ngủn không ngừng đá động, đột ngột mở mắt ra, trước tiên là ngồi thẫn thờ vài...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.