Ôm theo suy nghĩ này, Lục Tân thấy người cầm kiếm càng ngày càng gần, bất chợt nắm lấy tay của em gái. Nhanh chóng linh hoạt nhảy từ cửa sổ, lao ra bên ngoài, đứng cùng một chỗ với cha. Mặc dù không có anh nắm chặt tay lái, nhưng chiếc xe vẫn vững vàng chạy về phía trước. Dưới tình huống cần số ga không có người đạp, vẫn để ở mức thấp nhất, không ngừng làm động lực. “Anh chính là người cầm kiếm?” Lục Tân chạm chân xuống đất, thấy người cầm kiếm cách anh khoảng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.