Mục lục
Phàm Nhân Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nếu chỉ là phân thân của lão yêu kia thì cũng không phải là không có vài phần thắng. Khởi động cấm chế, thả toàn bộ hàn khí trên đảo ra. Đại bộ phận yêu thú bình thường tất sẽ không chống đỡ nổi. Chỉ là Băng hải yêu thú - phần lớn là thuộc tính băng hàn nên không sợ cấm chế này". Hôi phát lão giả có chút băn khoăn nói

"Không cần lo lắng, tổ sư năm đó đã lưu lại một kiện bảo vật để chuyên để đối phó yêu thú trong Băng hải. Bảo vật này được cất trong cung chúng ta không biết đã bao nhiêu vạn năm rồi, còn không phải để chuẩn bị cho ngày này sao. Bây giờ chỉ cần lưu tâm mấy con yêu thú cửu cấp trở lên là được." Mỹ phụ lại trở lên bình tĩnh dị thường.

Nghe xong lời này, Bạch Dao Di cùng hôi phát lão giả vô ý thức đưa mắt nhìn nhau, trong mắt đều thoáng hiện một tia vui mừng.

"Nếu cung chủ không đề cập tới chuyện này thì thiếu chút nữa chúng ta cũng quên mất bảo vật này. Có nó, cho dù Băng hải yêu thú cho dù có bước vào đảo thì cũng chỉ là phế vật mà thôi. Chỉ tiếc là bảo vật này chỉ chỉ có tác dụng với đê giai yêu thú. Nếu không đến lúc đó sẽ có một trường đại giết chóc." Hôi phát lão giả hoạt kê cười vang một tiếng

"“Được rồi, tuy rằng là như thế. Nhưng lúc này đây bầy yêu kéo tới khí thế đúng là to lớn, chúng ta có thể bảo vệ được tỷ lệ cũng không có quá lớn. Để cho các đệ tử cấp thấp trong cung có nhiều thời gian rút lui khỏi. Thì những người có thể rút lui được thì rút lui, những người nào có thể phân tán thì phân tán, chỉ lưu lại những người có thể chiến đấu mà thôi, làm sao để giảm càng ít thương vong càng tốt”

"Vâng, cung chủ "

Bạch Dao Di cùng lão giả cung kính trả lời.

Liên tiếp mấy ngày, Tiểu Cực cung lúc nào cũng an tĩnh rốt cuộc cũng bắt đầu rối loạn, một bầu không khí khẩn trương trước trận đại chiến cơ hồ chỉ trong một đêm đã tràn ngập mọi ngóc ngách.

Chẳng những hơn phân nửa pháp trận và cấm chế được kích phát mà còn có rất nhiều đệ tử cấp thấp cũng không ngừng rút lui khỏi nội cung, cũng không biết đã được đưa đến nơi nào.

Hai ngày sau khi mỹ phụ cùng đám người Bạch Dao Di đối thoại. Trong thạch ốc, Huyền Ngọc động, Hư Linh điện, Hàn Ly thượng nhân đang ngồi đả toạ đột nhiên mở mắt.

Vị đại trưởng lão Tiểu Cực cung nhìn lướt qua mọi người đang nhắm mắt, ngồi xếp bằng trong phòng, rồi chậm rãi nói:

"Hôm trước ta đã giải thích một số điểm mấu chốt cùng với yếu quyết cho các vị đạo hữu. Với tư chất của mấy đạo hữu, lĩnh ngộ bí thuật này trong một ngày một đêm chắc cũng khá thoải mái rồi. "

Nghe xong lời này, đám người Hàn Lập vẻ mặt khác nhau, đều mở hai mắt ra.

“Bần tăng cũng không có vấn đề gì, đã đem pháp quyết tìm hiểu thấu triệt” Tăng nhân mỉm cười nói.

"Lão thân nửa ngày trước cũng đã lĩnh ngộ." Lão ẩu ngạo nghễ trả lời.

"Hàn mỗ cũng không có vấn đề gì." Hàn lập lạnh nhạt nói.

Về phần Bạch Mộng Hinh cùng thanh sam trung niên tất nhiên lại càng khỏi cần phải nói.

“Nếu chư vị đạo hữu đều đã nói như vậy thì chúng ta cũng không tiếp tục trì hoãn nữa. Mà cũng chuẩn bị hành động đi. Lúc này đây để đột phá bình cảnh nhanh thì mấy ngày lâu thì hơn một tháng, mặc kệ có thành công hay không, hi vọng có thể một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm để hoàn thành bí thuật này. Nói thật, lão phu đối với sự việc ở ngoài điện có chút lo lắng. hy vọng có thể nhanh chóng ra khỏi nơi đây” Hàn Ly thượng nhân thần sắc có vẻ ngưng trọng nói.

Nghe hắn nói như vậy, những người khác tất nhiên không có ý kiến gì.

Tiếp đó, ba người Hàn ly thượng nhân lấy từ trong túi trữ vật ra một đống trận kỳ và trận bàn đã luyện chế kĩ lưỡng từ trước rồi ra khỏi phòng. Bắt đầu bố trí mấy tòa trận pháp cưcj kỳ thần diệu xung quanh động.

Ba người Hàn lập tuy không cần động thủ, nhưng cũng không muốn bỏ qua bất cứ cơ hội quan sát bí thuật nào. Vội ra khỏi phòng quan sát từng động tác của ba gã tu sĩ Tiểu Cực cung.

Bởi vì các khí cụ để bày trận đã được luyện chế tốt, ba người Hàn ly thượng nhân bố trí tốc độ rất là nhanh tróng, chỉ mất thời gian khoảng uống cạn một chén trà nhỏ, liền đại công cáo thành.

Mấy tầng pháp trận lấy đống loạn thạnh làm trung tâm, ẩn ước phát tán ra một làn sương lành lạnh, bên trong có ẩn chứa một phù văn chớp sáng liên tục trên không trung.

Hàn Ly thượng nhân thân hình nhoáng lên một cái, cả người đã huyền phù tới giữa không trung. Sau khi đánh giá toàn bộ pháp trận, thân hình hắn đột nhiên xoay tròn một vòng, mười ngón tay đồng thời búng ra.

Lập tức hơn mười đạo pháp quyết bắn ra, tiến nhập vào trong pháp trận, hoá thành hơn mười luồng khói xanh, sau đó loé lên rồi biến mất.

Toàn bộ pháp trận phát ra những tiếng động trầm thấp, linh quang các màu chớp động. Mà toàn bộ Huyền Ngọc hàn khí vốn tràn ngập cả động quật giống như đồng thời bị rối loạn, rồi sau đó liền bắn tung tóe ra khắp nơi, chắc khác nào đổ một bát nước lạnh vào nồi dầu sôi.

Chỉ có ở khoảng không phía trên cự thạch giữa trung tâm, đoàn bạch sắc hàn khí là không bị dao động chút nào, tựa hồ không bị ảnh hưởng. "Tốt rồi. Huyền ngọc hàn khí tuy càng nhiều càng tốt, nhưng phải chắc chắn hàn khí xung quanh phải ổn định. Như vậy tỷ lệ đột phá thành công mới có thể cao hơn một chút." Hàn Ly thượng nhân đang huyền phù ở trên khoảng không đống loạn thạnh, đánh giá qua xung quanh vài lượt, cuối cùng cũng lộ vẻ hài lòng. Lúc này, ánh mắt Hàn Lập lại tập chung ở trong đống loạn thạch, dưới lực lượng của pháp trận đột nhiên phóng ra năm quang trụ.

Những quang trụ này tòa thân tỏa ra quang mang mờ ảo, chia làm tím, hồng, bạch, hắc, hoàng năm màu. Vừa nhìn đã biết chính là do linh lực tinh thuần tụ thành, vừa vặn lấy cự thạch kia làm trung tâm.

Hơn nữa bên trong mỗi quang trụ còn có những tia hà quang quấn lấy nhau chớp động không ngừng, giống như liền một thể vậy.

Vừa thấy pháp trận hình thành, ánh mắt Hàn Lập thoáng lóe lên, không nói thêm lời nào, thanh quang quanh người loé lên rồi hoá thành một đạo thanh hồng, phóng về phía quang trụ màu tím.

Sau khi quang hoa thu liễm, Hàn Lập đứng sừng sững giữa quang trụ, y sa m khẽ tung bay.

Động tác của đám người lão ẩu cũng không chậm hơn Hàn Lập, chỉ trong chốc lát, bọn họ đều đã đứng trong một quang trụ khác, dưa mắt nhìn nhau một cái rồi liền khoanh chân ngồi xuống.

Hàn lập tất nhiên cũng như vậy.

Giờ phút này, linh lực trong cơ thể hắn đang dựa theo bí thuật pháp quyết lúc trước, bắt đâu chậm rãi lưu động. Tử La cực hỏa bên ngoài cơ thể tỏa sáng càng lúc càng chói mắt.

Đột nhiên Hàn Lập quát khẽ một tiếng, đồng thời hai tay kết ấn trong tay liền biến đổi.

Lập tức phía dưới chỗ ngồi Hàn lập, một đoàn tử quang hiện ra, tiếp theo hội tụ với nhau rồi biến hình, huyễn hoá ra một đóa quang liên khổng lồ lơn gần một trượng.

Cánh hoa sen tòa ánh sáng mờ ảo, mỏng như cách ve, diễm lệ dị thường!

Đồng thời Tử La cực hỏa toàn thân Hàn Lập, ngay khi tử liên vưa hiện ra thì giống như bị kích thích, trong chớp mắt đã tăng vọt lên một nửa.

Thấy cảnh này, chân mày Hàn Lập khẽ động, trên mặt cũng lộ ra một tia bất ngờ.

Trong bí quyết Hàn Ly cấp cho lúc trước, cũng không có đề cập tới việc pháp trận còn có công hiệu gia tăng uy lực hàn diễm. Đây đúng là một thu hoạch ngoài ý muốn. Nếu có thể lấy được phương pháp bố trí pháp trận này, nói không chừng về sau có tác dụng lớn.

Bất quá Hàn Lập cũng lập tức phát hiện, ngay khi Tử La cực hỏa tăng vọt thì trong pháp lực cơ thể mình cũng tiêu hao nhanh hơn gấp bội.

Xem ra cách dùng trận pháp để gia tăng uy lực hàn diễm, có vẻ vẫn có chút thiếu sót.

Trong lòng thì nghĩ vậy, hắn đưa mắt nhìn mấy cái quang trụ của đám hòa thượng cùng thanh sam tu sĩ nhìn lại.

Chỉ thấy những tu sĩ Nguyên Anh kỳ này cũng giống mình, dưới thân cũng bỗng xuất hiện một đóa quang liên, hình dạng kích cỡ quang liên đều rất giống nhau. Mấy người kia cũng ngồi trong quang liên, cảm thụ được hàn diễm tăng vọt.

Ánh mắt Hàn Lập thoáng lóe lên vài cái, hơi liếc mắt nhìn vách động quật.

Ở bên kia trong đoàn bạch sắc hàn quang mà lúc trước mình thả ra một tia Thái Âm chân hoả, lặng lẽ tiềm phục trong đó, cũng đang chậm rãi hấp thu Huyền Ngọc hàn khí xung quanh, có vẻ vẫn chưa bị ai phát giác.

May mắn là toàn bộ Hư linh điện đã bị cấm chế khiến thần thức bị hạn chế, nếu không hắn cũng không dám mạo hiểm thả tia Thái Âm chân hoả ra như thế.

Nhưng Hàn Lập ánh mắt còn chưa thu hồi thì trên không trung truyền đến thanh âm Hàn Ly thượng nhân:

"Xem ra cực hàn chi diễm của mấy vị đạo hữu đều đã tu luyện tới hoả hầu nhất định, chắc cũng đủ để duy trì trong một thời gian. Như vậy ta cũng an tâm. Bây giờ ta tiến vào bên trong Huyền Ngọc hàn khí, mấy vị đạo hữu cứ theo lời ta nói lúc trước, thúc dục hàn diễm a. "

Hàn Ly thượng nhân trịnh trọng nói xong, Kiền Lam băng diễm quang người khẽ lay động, cả người liền bay đến đám hàn khí nhũ bạch, rồi từ từ hạ xuống.

"Ầm ầm" sau một trận loạn hưởng. Lam diễm cùng bạch mang chớp động đan xen lẫn nhau, thân hình Hàn Ly thượng nhân hòa toàn tiến vào trong hàn đoàn.

Cũng không biết lần này lão thi triển thủ đoạn gì mà có thể khiến Kiền Lam băng diễm và Huyền Ngọc hàn khí sau khi va chạmrồi bắt đầu hòa nhập vào nha. Cái này cũng giống như Hàn Ly thượng nhân có thêm một tầng quang tráo nhũ bạch, nhìn rất bắt mắt.

Đúng lúc này, thanh sam trung niên cùng Bạch Mộng Hinh, một tay cùng lật lại, trong tay hai người cùng xuất hiện một cái trận bàn màu lam nhạt. Hai người điểm mấy chỉ lên trận bàn có vẻ rất quen thuộc, lập tức bốn phía pháp trận bỗng nhiên nổi lên một tầng quang mạc ngũ sắc, đem toàn bộ đám người Hàn lập bao phủ vào trong.

Sau đó ở ngoài quang mạc nổi lên một cơn cuồng phong, rồi hình thành một cơn lốc trắng xóa, bao phủ lấy tất cả. khiến những người ở bên ngoài không thể nhìn được tình hình bên trong mà chỉ có thể nghe được những tiếng gió rít mà thôi.

Ở một chỗ khác trong động quật, hàn khí màu nhũ bạch vốn bị rối loạn khi cơn lốc hình thành nhanh chóng ổn định trở lại.

Chỉ có một tia xích diễm vẫn nấp trong một cái khe, không ngừng cắn nuốt hàn quang xung quanh.

Thời gian dần dần trôi qua, cơn lốc cũng không dừng lại một chút nào, hơn nữa trừ bỏ tiếng gió rít truyền ra, bên trong cũng không có thêm một âm thanh nào khác phát ra.

Bảy ngày sau, ở ngoài Bắc Minh đảo rốt cuộc cũng có một lượng lớn yêu thú ngông nghênh xuất hiện, chia làm hai đường, một đường hướng từ lục địa còn một đường từ Băng hải, hai mặt giáp công tiến đến.

Trên đường tiến đánh yêu khí tràn ngập, sát khí tận trời.

Một số gia tộc và tiểu phái ở phụ cận Bắc Minh đảo tất nhiên bị dọa cho kinh hãi, gà bay chó chạy. Tất cả đều nhanh tróng rời khỏi trú địa, nhanh tróng bỏ chạy thật xa khỏi Bắc Minh đảo.

Với thanh thế lớn như thế … Tự nhiên nhân mã của Tiểu cực cung cũng biết được tin tức, cơ hồ trong cùng một thời gian, lập tức mở ra cấm chế hàn nhãn Thiên Nguyên Âm Mạch ở trên đảo, làm cho hàn khí ở trên đảo so với những lúc bình thường lạnh hơn mấy lần, trong thiên địa nơi nơi đều là gió tuyết rít gào.

Quần yêu từ hướng đại lục tiến tới chủ yếu là yêu vật của Vạn Yêu Cốc, cũng đã sớm có chuẩn bị, vừa thấy tình hình này, liền lập tức cho đại quân thấp giai yêu thú đóng quân ở ngoài đảo, chậm rãi đợi hàn khí trên đảo giảm đi, mặt khác cử ra mấy trục con Thất cấp yêu thú tạo thành một đội hướng vào trong đảo xông tới.

Mà quần yêu hướng từ Băng hải tiến tới, đại bộ phận lại không sợ hàn khí và gió tuyết của Bắc Minh Đảo, trực tiếp đạp bước xông tới, hơn một ngàn yêu thú cùng một lúc hoá thành những hàng nhỏ bay thẳng tới Tiểu Cực cung.

Bắc Minh đảo diện tích cũng không quá lớn, nhưng lần này đám yêu thú này khi vừa tiến vào trong đó, lập tức giống như trâu đất xuống biển, hòa vào trong băng thiên tuyết địa, biến mất không thấy bóng dáng

Cao giai tu sĩ của Tiểu Cực cung tự nhiên cũng sẽ không cho đám yêu vật này dễ dàng tiếp cận Băng thành, mượn dùng cấm chế pháp trận cùng với hàn khí vô biên, hai bên nhân mã ở trên đảo đã triển khai ra một hồi giết chóc

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK