Mục lục
Phàm Nhân Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Huyết Thiên đại lục, Yêu Thú chi địa tiếng tăm lừng lẫy, trên không một cái hồ nước to lớn nào đó ở Lạc Triều thảo nguyên, Hàn Lập cùng một nhóm người đang khống chế một chiếc phi thuyền rất bình thường phá không bay nhanh về phía trước.

Hàn Lập đang đứng phía trước đầu phi thuyền, mặt không chút biểu tình, không nhìn ra trong lòng đang suy nghĩ điều gì.

Đằng sau hắn là hai người Chu Quả Nhi cùng Hoa Thạch lão tổ đang đứng thẳng, bộ dáng cực kỳ ủ rũ.

Cách đây không lâu, bọn họ vừa mới đem tòa Thượng Cổ tế đàn cuối cùng trên thảo nguyên dò xét cực kỳ kỹ càng, nhưng vẫn không thu hoạch được một chút gì, khiến hai người rất là chán nản.

Bỗng nhiên, từ trên thân Hàn Lập truyền ra âm thanh “ông ông” rất rõ ràng.

Thần sắc của Hàn Lập khẽ động, tay áo run lên, tức thì một cái trận bàn màu lam nhạt từ trong bay ra, mặt ngoài hiện ra mười mấy cái ngân văn, cũng chớp động lên linh quang nhàn nhạt.

"Đi, lập tức chuyển hướng đến phụ cận Thiên Mã thành." Hai mắt của Hàn Lập nhíu lại, không chút do dự phân phó một tiếng.

Hoa Thạch lão tổ mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng bàn tay vội vàng bấm pháp quyết, lập tức điều khiển phi thuyền quay đầu lại chuyển hướng bay về một nơi khác.

"Hàn tiền bối, có chuyện gì xảy ra vậy, chẳng lẽ là cái được gọi là cuộc chiến Cường giả đã chuẩn bị bắt đầu rồi." Sau khi Chu Quả Nhi chớp chớp đôi mắt to, nhịn không được hỏi trực tiếp.

Đúng là có quan hệ đến sự tình cuộc chiến cường giả, Hàn Lập mặc dù không có đem toàn bộ câu chuyện nói cho hai người Chu Quả Nhi, nhưng cũng đã tiết lộ một số tin tức có liên can.

Chu Quả Nhi tuy không biết cái được gọi là cuộc chiến Cường giả rốt cuộc là chuyện gì, nhưng cũng biết vào thời điểm nào đó Hàn Lập đã có ước hẹn cùng một số cường giả tại một địa phương giao thủ một phen, cho nên mới có câu hỏi như thế này.

"Đúng là đã đến giờ rồi. Hắc hắc, lúc trước đã nhận lấy một số chỗ tốt của Thương Minh, nên giờ đây ta không thể đổi ý không đi được." Hàn Lập không thèm để ý trả lời.

"Ngay cả đại thế lực Hách Liên Thương Minh có nhiều lão tổ Đại Thừa thế này mà vẫn phải mời tiền bối đến xuất thủ tương trợ, có thể thấy lần cuộc chiến Cường giả này thực sự không đơn giản. Tiền bối cũng nên cẩn thận một chút." Chu Quả Nhi có chút lo lắng.

"Yên tâm, đối với thần thông hiện tại của ta, người có thể uy hiếp đến ta ở thế gian này không còn mấy nữa rồi, cho dù vạn nhất không địch lại đối thủ, ta vẫn có thể đơn giản bình yên thoát thân." Hàn Lập cười nhẹ một tiếng, trả lời như đã liệu trước.

Trông thấy Hàn Lập tự tin như vậy, Chu Quả Nhi cùng Hoa Thạch lão tổ liếc mắt nhìn nhau, thoáng cái an tâm hơn nhiều.

Nửa tháng sau, đám người Hàn Lập rốt cuộc cũng bay ra khỏi thảo nguyên, đi tới một tòa thành vĩ đại bên ngoài rìa nó.

Thành này cùng với thành trì bình thường không giống nhau, ngoài việc tường thành cực kỳ cao lớn ra thì ở trên vách tường lại trồng thêm từng dãy cự trúc màu xanh đen vừa to vừa thô, một cây lại nối tiếp một cây liên miên thành một dãy tường trúc, đem toàn bộ cả tòa thành vây kín bên trong.

Mà ở trên tường thành này, cứ cách khoảng gần dặm lại được bố trí vài chục pho tượng phi mã cao cả trượng, toàn thân xám trắng, trông rất sống động, hơn nữa tư thế dáng vẻ lại không cái nào giống cái nào.

Nhóm người Hàn Lập điều khiển phi thuyền căn bản không hề hạ xuống trước cửa thành, ngông nghênh bay vượt qua ở phía trên, làm cho ánh mắt của phần lớn đê, trung giai tu giả trong thành đều cực kì hoảng hốt, mọi người đều ngẩng lên nhìn vào cấm chế vô hình trên không toà thành.

Nhưng sau khi phi thuyền từ từ hạ thấp thấp xuống, lại run lên một cái rồi bay thẳng đến trung tâm của tòa thành.

"Lão tổ Đại Thừa!"

Phía dưới lập tức có vài người đồng thời thất thanh nói ra.

Cảnh vệ ở xung quanh tường thành vốn đang cảnh giác cũng tự nhiên cực kỳ hoảng sợ, lập tức đổi lại thần sắc cung kính đưa mắt dõi theo phi thuyền đang bay về nơi xa xa.

Phi thuyền có thể trực tiếp không coi cấm chế cấm không của một thành ra gì, tồn tại cấp Hợp Thể kỳ bình thường căn bản không thể làm được điều này, chỉ có thần thông của tồn tại Đại Thừa trở lên mới có thể làm như vậy được.

Mặc dù bình thường tất cả các thành trì đều đặt ra luật lệ cấm người bên ngoài phi hành vào trong thành, nhưng đối với tồn tại Đại Thừa, thậm chí đến cả những tồn tại Hợp Thể mạnh mẽ mà nói, đa phần đều coi như không quan tâm đến.

Đương nhiên cũng cần phải xem số lượng cường giả đang trấn thủ bên trong thành là bao nhiêu, mỗi thành đều không thể giống nhau được.

Thiên Mã thành mặc dù không nhỏ, nhưng hoàn toàn không có lão tổ Đại Thừa trấn thủ, chỉ có mấy tên tu giả cấp bậc Hợp Thể mà thôi, vậy nên các cảnh vệ trong thành này hoàn toàn không có gan để chọc giận một lão quái vật Đại Thừa.

Vì thế Phi Thuyền của Hàn Lập cứ một mực ngự khí phi hành, qua một khoảng thời gian, đám người Hàn Lập liền xuất hiện trước trung tâm của một tòa kiến trúc to lớn, bên ngoài treo bản hiệu của Thương Minh.

Hàn Lập đem phi thuyền thu lại, thời điểm mới từ không trung hạ xuống xuống, lập tức từ bên trong đi ra hai hàng nam nữ thần sắc cung kính, tất cả đều hướng Hàn Lập thi lễ thật sau, đứng đầu là một lão giả tóc xám bộ dáng khoảng sáu bảy mươi tuổi càng thêm cung kính nói:

"Bái kiến Hàn tiền bối, mấy ngày trước đám người vãn bối đã nhận được tin tức từ tổng bộ truyền đến, sớm đã đem truyền tống pháp trận chuẩn bị xong rồi. Tiền bối có muốn ở lại nơi này của vãn bối nghỉ ngơi một chút rồi sau đó mới lên đường hay không?"

"Thương Minh các ngươi làm việc quả thực rất nhanh chóng, nghỉ ngơi thì không cần thiết, lập tức chuẩn bị cho việc truyền tống thôi." Ánh mắt Hàn Lập sắc bén như dao nhìn sang lão giả nhàn nhạt nói một câu.

"Vâng, vậy thì để vãn bối dẫn đường cho tiền bối." Lão giả lại cúi đầu, không chút do dự đáp ứng một tiếng.

Hàn Lập nhẹ gật đầu, lập tức dẫn đầu đi thẳng về phía cửa chính.

Chu Quả Nhi cùng Hoa Thạch lão tổ tất nhiên là theo sát phía sau.

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Hàn Lập đã có mặt trong một đại sảnh cơ mật nào đó ở phía sâu dưới lòng đất.

Trong đại sảnh, bất ngờ có một tòa pháp trận tỏa ra chi chít linh văn màu bạc.

Hàn Lập chỉ nhìn lướt qua, khẽ chau mày, mở miệng hỏi một câu: "Truyền tống trận này có đúng là phá không truyền tống trận, địa điểm truyền tống tới đúng là tiểu giới kia sao?"

"Tiền bối ánh mắt như thần, Bích Ảnh đại nhân quả thật để cho tiền bối trực tiếp truyền tống tới tiểu giới kia sau đó mới hợp lại một chỗ với những cường giả khác." Lão giả chân thành trả lời.

"Nếu là Bích Ảnh đạo nhân an bài, chắc hẳn bên kia cũng đã chuẩn bị tốt mọi chuyện. Bắt đầu truyền tống đi nào." Hàn Lập sau khi mỉm cười, không thèm để ý mà trực tiếp bước chân vào trong pháp trận.

Bên cạnh hắn chấn động một cái, hai người Chu Quả Nhi cũng đã loé lên tiến vào trong đó.

Lão giả sau khi vâng dạ một tiếng, cánh tay khẽ động. Trong tay lập tức có thêm một khối ngọc bài màu xanh nhạt, sau khi giương lên lay động một chút thì xuất hiện một đạo ánh sáng bạc bay ra chớp lên một cái rồi nhập luôn vào bên trong pháp trận.

Sau một khắc, cả tòa pháp trận vang lên từng hồi âm thanh, ngân quang đại phóng, ba người Hàn Lập trở nên mơ hồ một cái rồi biến mất.

Ở một giới diện khác, trong một tòa pháp trận bị cây cối xanh um che phủ xung quanh, bỗng nhiên ngân quang loé lên, ba người Hàn Lập thông qua truyền tống chợt hiện ra.

"Hàn huynh, ngươi quả thực là người cực kỳ đúng hẹn. Mấy năm liền không gặp, mọi chuyện hết thảy đều bình an chứ?" Một giọng nói sang sảng truyền đến từ phía sau đám cây cối rậm rạp.

Tiếp theo cây cối bên kia tự động tách ra hai bên, từ trong đó xuất hiện hai bóng người.

Phía trước là một lão giả, khuôn mặt khô héo, mặc áo xanh, vẻ mặt tươi cười.

Đằng sau là một thiếu nữ thanh xuân mặc cẩm bào, trong tay đang ôm ấp một con ngân mao tiểu thú, khuôn mặt đoan trang tú lệ, dáng vẻ rất là thản nhiên.

"Bích Ảnh đạo hữu?" sau khi hai mắt Hàn Lập đánh giá lão giả, cảm ứng được từ người đối phương có một chút khí tức quen thuộc, đôi lông mày nhíu lại hỏi.

"Đúng vậy, đúng là lão phu. Chuyện ngày đó dùng Phệ Phật Đồ thử lẫn nhau, mong rằng đạo hữu không nên để trong lòng. Cuộc chiến cường giả bây giờ, vẫn còn phải nhờ cậy Hàn huynh trợ giúp nhiều." Bích Ảnh vừa cười vừa nói.

"Bích huynh khách khí rồi, ngày đó tại hạ đã đáp ứng trợ giúp, lần này không thể nào lại thoái thác được." Hàn Lập cũng lộ vẻ tươi cười trả lời.

Bích Ảnh nghe thấy cười ha hả, di chuyển né sang một bên, giới thiệu thiếu nữ thanh xuân bên cạnh cho Hàn Lập.

"Đây là Trưởng lão hội của bản minh Văn Tâm Phượng trưởng lão, xuất thân từ Huyễn Tâm môn, thực lực cực kỳ mạnh mẽ, trong số tất cả các trưởng lão ở Huyết Thiên này cũng được kể vào số một số hai, cũng là một trong những người được chọn lựa để xuất chiến."

"Huyễn Tâm môn? Môn phái này ta cũng từng nghe nói qua, hình như là đại tông môn lớn nhất phía bắc Huyết Thiên, mặc dù môn hạ đệ tử không nhiều lắm, nhưng không có ai không phải là tồn tại đỉnh cấp trong đồng giai." Nét mặt Hàn Lập thoáng hiện một chút kinh ngạc.

Trải qua mấy năm phiêu bạt tại Huyết Thiên đại lục, hắn cũng không phải là không quen biết nhiều thế lực như lúc ban đầu, sau khi nghe Bích Ảnh nói xong, lập tức đã hiểu rõ lai lịch của đối phương, không khỏi cảm thấy bất ngờ.

Cường giả trong một thế lực không mảy may thua kém Huyết Cốt môn thế này mà cũng lại gia nhập Hách Liên Thương Minh, quả thật có vài điều trái với lẽ thường.

Hình như nhìn ra một chút nghi vấn trong lòng Hàn Lập, Văn Tâm Phượng sau khi cười tươi duyên dáng, ân thanh êm dịu phát ra nói với Hàn Lập:

"Hàn đạo hữu không cần phải cảm thấy kỳ quái, sư tổ khai phái ra bổn tông, thực ra cũng là xuất thân từ Thương Minh. Cho nên bổn tông từ ngày sáng lập ra đến nay, đều là cùng tiến lui với Hách Minh, cho nên thiếp thân đảm nhiệm chức vụ trong Liên Minh trưởng lão, cũng không phải là chuyện tình gì đáng ngạc nhiên."

"Thì ra là thế, thảo nào mà tại hạ cảm thấy có chút kỳ quái." Hàn Lập nghe vậy, có chút giật mình nói.

"Trước hết Hàn huynh theo lão phu đến chỗ ở nghỉ ngơi thật tốt một lúc đi đã, hiện tại cách thời gian giao hẹn cuộc chiến Cường giả chỉ có hai tháng mà thôi, Lôi đạo hữu cùng Huyết Sát đạo hữu không lâu nữa cũng sẽ đến đây. Đạo hữu nếu còn có việc gì cần thiết thì cứ việc nói ra, bản minh nhất định sẽ cố gắng hết sức để thỏa mãn." Bích Ảnh vừa nói vừa đưa đám người Hàn Lập đi theo một con đường nhỏ.

"Bích huynh đã nói như vậy rồi, nếu tại hạ có việc cần giúp đỡ thì cũng sẽ không khách khí đâu." Hàn Lập mỉm cười trả lời.

Vì thế dưới sự hướng dẫn của hai người Bích Ảnh, chỉ trong chốc lát nhóm người đã đi ra khỏi biển rừng xung quanh, xuất hiện trước một tòa cứ điểm giống như một tòa kiến trúc khổng lồ.

"Nơi này là một trong ba mươi sáu cái cứ điểm cỡ lớn mà bản minh thiết lập trong tiểu giới này, cũng là cứ điểm cách nơi mà đám quỷ vật Minh giới kia kiểm soát gần nhất. Cách nơi này ngoài trăm vạn dặm, chính là địa bàn của lũ quỷ vật. Nơi quyết đấu sẽ thiết lập tại biên giới mà hai bên kiểm soát, đến lúc đó ngoài những cường giả như chúng ta tham gia chiến đấu, đương nhiên còn có thể xuất động đại quân, dùng để phòng ngừa vạn nhất..." Bích Ảnh dẫn theo đám người Hàn Lập từ từ bay đến cứ điểm, đồng thời không ngừng giới thiệu qua.

Trước cổng chính của cứ điểm, có khoảng hơn trăm trung, cao giai tu sĩ đang trấn thủ tại đó.

Trên vách tường đá cao xấp xỉ hơn trăm trượng, có thêm một số Khôi Lỗi đen thui hình dạng nửa người nửa thú, đang đi tới đi lui.

Cứ điểm trên không thì có đủ các loại ánh sáng nhiều màu sắc thoáng ẩn thoáng hiện, chi chít các loại chấn động của cấm chế phân bố trực tiếp cả tiểu khu.

Cả tòa cứ điểm đều là một bộ dáng phòng vệ nghiêm ngặt.

Có Bích Ảnh dẫn đường ở phía trước, thủ vệ chỗ cửa lớn tự nhiên sẽ không ngăn trở tí nào, ngược lại sau khi cung kính thi lễ thì nhanh chóng thối lui ra hai bên.

Nhóm người lập tức ngông nghênh đi vào bên trong cứ điểm.

Sau nửa canh giờ, Hàn Lập đã ở trong một tòa tháp đá cỡ nhỏ nằm độc lập ở trung tâm cứ điểm, đang khoanh chân ngồi trong một gian mật thất tại tầng cao nhất của tháp đá.

Để chuẩn bị cho cuộc chiến cường giả này, hắn đã căn dặn Chu Quả Nhi cùng Hoa Thạch lão tổ thay phiên nhau ở bên ngoài đợi lệnh, còn tự bản thân mình ngồi đả tọa luyện khí trong mật thất, chuẩn bị nghỉ ngơi dưỡng sức cho tốt một phen.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK