Những người Mộc tộc này tuy không tu luyện công pháp đặc biệt, nhưng trước đó họ đã nhiều lần phối hợp với nhau. Chính nhờ vậy nên đòn tấn công của họ từ bốn phương tám hướng kín mít đến độ gió mưa cũng không lọt. Ngay cả một kẽ hở cũng không cách nào tìm được.
Bốn tên Ma tộc có tu vi Luyện Hư Kỳ đang bị bao vây liền đứng dựa lưng lại với nhau thành một vòng, mỗi tên đều hướng ra mỗi phía đánh một chưởng.
Cánh tay đánh nhẹ ra nhìn nhẹ như không mang theo chút sức lực nào. Nhưng ngay sau đó lốc xoáy liền nổi lên, một cơn sóng màu máu tuôn ra rồi hướng về khắp nơi xung quanh ập đến.
Trong cơn sóng đỏ rực có thể lờ mờ nhìn thấy các đốm ký hiệu, đồng thời nó cũng tỏa ra mùi máu tươi nồng nặc đến gay cả mũi.
Một màn không thể tin nổi hiện ra!
Cho dù là đạo hào quang màu xanh hay là những sợi dây thừng, khi chúng mới chỉ mới chạm vào lớp khí màu đỏ đã ngưng trệ lại. Sau đó chúng dần dần bị hòa tan với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Những người Mộc tộc ở xung quanh ai nấy đều giật mình. Bọn họ liền thả ra các loại phi kiếm, bảo vật hóa thành các đạo hào quang nhanh chóng chém đến.
Bốn gã Ma tộc lại đồng loạt vỗ tới một chưởng nhanh như chớp.
Ngay lập tức bên trong cơn sóng khí màu đỏ ông lên, hào quang màu đỏ trở nên sáng rực, mà những ký hiệu màu đen ẩn chứa bên trong đó cũng phình lớn lên.
"Ầm ầm ầm..."
Những bảo vật của phe Mộc tộc ập đến đánh vào cơn sóng khí. Nhưng chúng liền giống như chạm vào một vách đá cứng mà bị hất văng về.
Bốn gã Ma tộc khẽ "hừ" lạnh lùng. Cơn sóng khí màu đỏ như máu lập tức hùng hổ cuốn đi. Mà các ký hiệu màu đen trong đó cũng xoay tít không ngừng, phảng phất như chúng đều biến ảo thành những cơn lốc màu đen lớn nhỏ khác nhau, tỏa ra hào quang đen nhánh. Nhìn lại thì dường như bốn tên Ma tộc định dùng đòn này như một mẻ lưới hốt sạch những người Mộc tộc đứng xung quanh.
"Mau tránh đi! Không nên đỡ!" Phi Tiểu Tịch vẫn đang lặng im trong không trung quan sát cuộc chiến bỗng nhiên trở nên kinh hoảng. Cô ả vừa thấy cảnh này liền nhăn mặt quát lớn, tiếp đó ả lại phất bàn tay lên. Ngay lập tức có một lưỡi đao nhỏ truong suốt hiện ra, nó không chút do dự chém thẳng xuống phía dưới.
"Phốc véo." Một lưỡi đao khí màu trắng xóa dài hơn trăm trượng từ cây đao nhỏ kia hiện lên, nó chớp động một cái rồi chém đến cơn sóng khí.
Tuy những người bên dưới không phải người cùng tộc với ả, nhưng lỡ chẳng may tất cả bọn họ đều chết đi thì ả sẽ chẳng biết phải ăn nói làm sao nữa.
Cùng lúc đó, những người Mộc tộc nghe được lời cảnh cáo của Phi Tiểu Tịch, cả bọn liền kinh hãy nhảy vọt về sau.
Nhưng vẫn có hai người hơi chậm một chút mà bị cơn sóng khí cuốn vào. Pháp bảo phòng vệ cùng với hào quang xung quanh thân thể họ bị hủy đi trong nháy mắt. Hai thân hình trơ trọi trong cơn sóng hét lên thảm thiết rồi bị xé toạc ra, cả hai liền biến thành hai đống máu tươi bị hút vào trong cơn sóng.
Những người Mộc tộc khác thấy vậy, mặt mũi ai nấy đều trở nên trắng bệch.
Cũng may là chính lúc này, ngọn đao khí từ trên không trung đã kịp chém xuống. Một âm thanh chát chúa vang lên!
Cơn sóng khí màu đỏ bị lưỡi đao chém vào chính giữa, mặt trước của nó liền vỡ vụn rồi văng ra khắp nơi. Phần còn sót lại cũng không thể tiếp tục tấn công được.
Cho dù cơn sóng khí này rất huyền diệu đi nữa, nhưng đối với người có cảnh giới cao như Phi Tiểu Tịch thì nó cũng không cách nào chống lại được.
Những người Mộc tộc thoát được đều vội vàng trốn đến bên cạnh vầng sáng năm màu. Vẻ kinh sợ trên mặt bọn họ vẫn chưa kịp tan đi.
Huyết Kha Vô Lượng Ma Công mà bốn tên Ma tộc vừa thi triển thật quá lợi hại. Nó vượt qua những gì mà đám cùng cấp với bọn chúng có thể tưởng tượng được.
"Xem ra ngươi định tự mình ra tay. Nếu sớm làm như vậy thì đã không gặp kết quả như vừa rồi. Vậy mà lúc nãy ngươi lại muốn bọn họ hóa thành một cỗ tinh khí để bọn ta hút vào cơ thể. Tứ Tượng Hợp Nhất!" Một gã Ma tộc cười lên như điên dại rồi hét lớn.
Bốn tên Ma tộc cùng bấm niệm thần chú. Cả bốn thân hình đang dựa vào nhau của bọn chúng bỗng nhiên tỏa ra hào quang chói mắt. Tất cả bọn chúng đều biến mất vào trong làn hào quang đó.
Phi Tiểu Tịch thấy vậy liền nhíu mày. Cô ả này cũng không suy nghĩ nhiều, lưỡi đao nhỏ trong tay lập tức hóa thành một mũi nhọn trong suốt bắn đi. Đồng thời hai tay của ả lại run lên, lập tức có hai đốm hào quang đỏ rực sé gió lao xuống.
Mũi nhọn trong suốt chợt lóe, bất chợt có tiếng sấm vang lên. Lưỡi đao nhỏ bé bỗng chốc biến thành một lưỡi dao lớn đến hơn mười trượng, xung quanh nó lại còn được bao bọc bởi những tia sấm chớp lượn lờ. Nó hùng hổ lao xuống chém vào vầng sáng màu đỏ phía dưới.
Lưỡi đao còn chưa thực sự chém xuống mà đã có vô số đao khí ông ông cuốn đến trước.
Mà hai luồng hào quang đỏ rực phía dưới liền trở nên mờ nhạt. Vô số khí đen bên trong nó lại biến ảo thành một con quái vật mình sói hai đầu là vượn.
Con quái vật này có cặp cánh dơi xanh biếc, thân thể đỏ mươn mướt, giữa hai cái răng nanh sắc nhọn còn có một cái lưỡi rắn cứ liên tục thò ra thụt vào. Cặp mắt màu đỏ tàn nhẫn của nó vô cùng giảo hoạt, mới nhìn đã biết ngay là con quái vật này rất tinh khôn.
Năm ngón tay của con quái vật hé mở phát ra những tiếng "loạt xoạt", trên mỗi đầu ngón tay lại mọc ra một cái móng sắc nhọn. Hai cánh của nó khẽ run lên, con quái vật gầm nhẹ rồi lao bổ tới.
"Oanh!"
Một nắm tay lông lá đỏ rực từ trong vầng sáng bất ngờ bắn ra. Nó vừa vặn đánh trúng cây đao khổng lồ đang chém xuống. Chẳng nhứng nó đem lưỡi đao hất văng ra, mà những sợi lông trên nắm tay cũng chẳng bị chút tổn hại nào.
Mà lúc này trong trông trung đang có từng cơn sóng khí màu đỏ lao đến, chúng không ngừng phát ra những âm thanh vù vù.
Con sói có hai đầu vượn đang là mục tiêu của trận sóng khí. Hai cánh của nó quạt lên liền làm chậm thế rơi của trận sóng.
Mà đúng lúc này, không gian ở một bên bỗng phát ra một tiếng nổ lớn. Một nắm tay màu đỏ khác bất ngờ hiện lên, nó nhanh như tia chớp đấm văng con quái vật vừa giống sói vừa giống vượn này.
Nắm đấm sau khi đánh vào quái vật cũng bị hất văng ngược lại đến mấy chục trượng.
Nhưng hơn phân nửa thân hình của con quái vật sau khi dính phải một đòn này liền bị dập nát.
Hai nắm tay liền lóe lên rồi biến mất một cách kỳ quái, giống như từ trước tới giờ chúng chưa bao giờ xuất hiện vậy.
Phi Tiểu Tịch đứng trên trời cao trông thấy cảnh này liền nhăn mặt. Một tay của cô ả phất lên, lưỡi dao to đến hơn mười trượng bên dưới lập tức thu nhỏ lại thành một lưỡi đao bé xí bay vọt về. Mà cánh tay bên kia của Phi Tiểu Tịch lại hướng về thân thể con quái vật rồi bấm niệm thần chú.
Ngay lúc đó con quái vật lại lảo đảo đứng lên, sau khi hào quang màu máu xoay một vòng quanh thân thể của nó, những chỗ dập nát liền nhanh chóng khôi phục lại như ban đầu. Nó nhìn về vầng hào quang phía trước gầm nhẹ, nhưng cũng không dám liều lĩnh tấn công tới.
Nhưng đúng lúc này quầng sáng màu máu bên dưới lại vang lên một tiếng nứt vỡ trong trẻo, nghe rất giống với tiếng sàng sứ vỡ vậy.
Ngay khi màn hào quang tan đi, ở khung gian chỗ cũ bất ngờ xuất hiện thêm một thân người không lồ cao đến mấy chục trượng. Trải khắp mình tên khổng lồ là bộ lòng dài đỏ rực.
Gã khổng lồ lông đỏ có hai mắt xanh biếc, gương mặt bị một lớp lông che kín. Hắn đang nắm chặt hai tay, toàn thân tỏa ra một cỗ khí tức cuồn cuộn, hơn nữa còn mạnh mẽ không thua gì so với tu sỹ Hợp Thể Hậu Kỳ. Bên ngoài thân thể hắn còn có thêm một màn hào quang màu đỏ chớp động không ngừng.
Thoạt nhìn thật vô cùng oai phong!
Không khí xung quanh cũng như bị làn hào quang ép ra, chúng liền như những sinh vật sống mà tản đi khắp nơi, không dám tiếp xúc đến cơ thể của gã khổng lồ lông đỏ.
Phi Tiểu Tịch đang đứng trên không trung khi trông thấy cảnh này, sắc mặt liền trởi nên xây xẩm. Ả biết chắc chắn rằng lần này mình đã gặp phải kẻ địch rất mạnh. Ả mau chóng quay về những người Mộc tộc ra lệnh, sau đó trên tay lại bất ngờ có thêm mấy là trận kỳ xanh biếc. Chúng hướng về gã khổng lồ, lắc lư bay đi.
Mây mù năm màu bỗng nhiên tràn đến khắp nơi, đồng thời không gian quanh đó được phủ kín bới một cỗ cấm chế vô hình.
Những người Mộc tộc ở trong đó cảm thấy thân thể của mình trở nên nặng trĩu, toàn thân đang chậm chậm rơi xuống, giống như có một lực nào đó đang đè lên thân thể của họ vậy.
Nhưng họ không hề tỏ ra hoảng loạn. Mỗi người liền lẩm nhẩm vài câu pháp quyết, hào quang màu lục trên thân cũng lóe lên, cảm đám liền khôi phục lại như thường.
Tuy nhiên gã khổng lồ lông đỏ bên dưới cũng chỉ khẽ lắc người, sau đó những cảm giác bất thường cũng liền tan biến mất.
Dù vậy thì tên khổng lồ do bỗn gã Ma tộc hợp lại cũng hơi kiêng dè, hắn không đợi cho cô ả người của tộc Dạ Xoa kịp hành động thêm. Miệng hắn gầm lên giận dữ, nắm quyền cũng hướng về phía trời cao đánh tới.
Ngay lập tức có một cỗ khí đỏ như máu nồng đậm hơn so với lúc trước mấy lần tuôn ra. Tiếp theo nó lại hóa thành một con giao long đỏ tươi, quẫy mạnh cái đuôi rồi vọt thẳng tới Phi Tiểu Tịch.
Đồng thời hào quang quanh mình hắn chợt phát ra tiếng kêu chói tai. Tiếp đó là một vầng mây mù màu đỏ au được phun ra, nhắm vào những người Mộc tộc ở khắp xung quanh quét tới.
Vẻ mặt của Phi Tiểu Tịch càng trở nên lạnh băng. Đôi cánh sau lưng khẽ vỗ, ngay lập tức vô số ký hiệu hai màu vàng và bạc ngưng tụ lại với nhau, rồi lại hóa thành một thanh kiếm nhỏ hai màu véo lên một tiếng xé gió bay đi.
Tiếp đó ả lại há mồm phun ra một đoàn hào quang màu bạc, bên trong đó có một tòa tháp nhỏ lờ mờ. Tòa tháp đón gió phình lớn lên, tiếp đó nó phát ra một tiếng nổ kinh người mà áp xuống.
Còn con quái vật thân sói hai đầu vượn kia cũng huýt lên, hàm răng dữ tợn nhe ra. Nó xoay tròng rồi hóa thành một đoàn hào quang đỏ rực, lao ra tấn công phía bên sườn gã khổng lồ.
Cùng lúc đó, những người Mộc tộc đã chui hết vào trong những đám mây năm màu. Họ vừa dựa vào cấm chế để chống lại sóng khí màu đỏ như máu, vừa ném ra các loại bảo vật để tấn công về phía gã khổng lồ lông đỏ.
-------------------=============0000000000=============-------------------
Thân hình của Hàn Lập mờ ảo như có như không trong đám mây năm màu. Đột nhiên hắn lại nhoáng lên, sau đó liền biến mất không thấy đâu nữa.
Ngay sau đó hắn lại hiện ra trên một mảng không trung không một gợn mây. Ánh mắt đảo một vòng khắp nơi, vẻ mặt cũng hơi động.
Chỉ thấy phía trước có Giải Đạo Nhân đứng im chắp hai tay sau lưng. Trôi nổi trong không trung tại một nơi gần đó là hai khối thi thể tan nát đang nằm im không nhúc nhíc.
Nhìn xuống phía dưới, có thể thấy trên mặt đất là chi chít các lỗ lớn bé. Xem ra ở đây vừa mới xảy ra một trận chiến lớn.
"Phương pháp của Giải huynh thật tuyệt, nhanh như vậy mà đã giải quyết xong hai gã Ma tộc cao cấp. Hàn mỗ rất khâm phục!" Hàn Lập cười khẽ rồi khen ngợi.
"Không có gì, thần thông của hai tên này lại là lôi điện. Như vậy thì càng nhanh hơn mà thôi." Giải Đạo Nhân lạnh lùng trả lời.
"Nói sao cũng được, hiện giờ ba tên Ma Tôn đã được giải quyết. Chúng ta mau đi giúp Phi đạo hữu một tay đã. Bốn tên Luyện Hư kia cũng không phải loại bình thường. Giải quyết xong sớm lúc nào lại càng có thể an tấm sớm thêm lúc đó!" Hàn Lập phá lên cười ha ha rồi hời hợt nói.