Không gian tại một nơi khẽ lay động!
Một tiếng ho nhẹ vang lên, một bóng người bỗng lảo đảo hiện ra trong kim quang lấp lánh ở một nơi rất xa.
Chính là Hàn Lập đã thu lại Niết Bàn Thánh thể, khôi phục nguyên hình.
Có điều mặt hắn bây giờ tái nhợt như cắt không còn hột máu, thanh bào rách bươm, nửa người đen sạm, mơ hồ còn còn có thể ngửi thấy mùi da thịt bốc cháy khét lẹt.
Mà trên cánh tay phong ấn Huyền Thiên kiếm thì linh văn màu xanh thẫm ở bên ngoài đã biến mất không còn một mống để lộ ra một cánh tay trắng nõn trong suốt. Nhưng ấn kiếm màu xanh nhạt vẫn còn phong ấn ở đó, bất quá lại rõ ràng gấp bội so với lúc trước.
Mà khí tức của Hàn Lập thì yếu đi phân nửa, mặc dù hắn vẫn giữ được tính mạng trước hai đòn toàn lực của Hoàng Kim Cự Giải nhưng nguyên khí vẫn thật sự bị hao tổn rất nhiều.
Người trung niên mặc kim bào thấy vậy vẻ dữ tợn trên mặt lóe lên rồi biến mất, hai tay nắm thành quyền rồi bỗng tiêu thất tại chỗ.
Mà Hoàng Kim Cự Giải sau khi ra xong đòn thứ hai cũng không lập tức chìm vào giấc ngủ mà vẫn bất động ở trên không trung, tuy nhiên nhìn bộ dáng nó thì không hề có ý ra tay tiếp.
Dù Hàn Lập mới vừa ổn định được thân hình ở nơi rất xa nhưng cử động của kim bào nhân vẫn không thể qua được tai mắt của hắn, hắn liền biến sắc mặt, lăn một vòng sang bên cạnh rồi biến ảo thành một con Ngũ Sắc Thải Phượng lớn chừng hơn một trượng.
Hai cánh Thải Phượng giương lên, ngũ sắc hà quang bỗng bừng sáng phía ngoài cơ thể rồi Thải Phượng ngay lập tức biến mất vào trong hư không.
Một khắc sau, ở nơi Thải Phượng biến mất có hai ma thủ đen kịt lớn như một căn phòng phá không lao tới. Chúng vỗ vào nhau làm hư không trong phương viên gần mẫu vang lên một tiếng nổ lớn, rồi lại không ngừng chấn động vặn vẹo như sắp sụp đổ đến nơi.
Tiếp đó hắc khí quay cuồng, một thân hình cao hơn mười trượng như Ma thần bỗng nhiên hiện ra tại phụ cận.
Vừa nhìn khuôn mặt trải rộng lân phiến màu đen liền có thể nhận ra đó chính là người mặc kim bào đã ma hóa hình thể.
Có điều lúc này chẳng những thân hình hắn điên cuồng biến lớn hơn đến mấy chục lần, mà lân phiến màu đen cũng trải rộng khắp người, trên đỉnh đầu lại mọc thêm một cái sừng màu xanh, ở đó mơ hồ có lôi điện màu tím phóng ra không ngừng. Dáng vẻ này của hắn cực kỳ giống với nhất niết biến thân của Hàn Lập khi trước, thậm chí ngay cả khí tức đều giống tới năm sáu phần.
Người mặc kim bào sau khi thấy một đòn của mình vừa ra không thể làm gì được Hàn Lập đã hao tổn nhiều nguyên khí thì cảm thấy hơi ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức hừ lạnh một tiếng, cái đầu khổng lồ bỗng nhiên quay sang một bên khẽ quát:
"Không ngờ trong tình huống như vậy mà ngươi còn đủ sức phá vỡ hư không. Mặc dù có nhờ vào thần thông của Thiên Phượng đi nữa nhưng lão phu cũng phải khen một câu 'không tồi' đi.
Phương hướng hắn đang nhìn tới rõ ràng là địa phương gần với Hoàng Kim Cự Giải.
Mà hắn vừa dứt lời thì ngũ sắc hà quang phía trên Hoàng Kim Giải cũng bừng sáng. Thải Phượng do Hàn Lập biến thành cũng từ đó hiện ra, rồi trong linh quang nhanh chóng khôi phục hình người.
Có điều sau lần biến thân này lại khiến khí tức của hắn càng yếu thêm một phần. Bất quá sau khi hắn nghe thấy tiếng nói của kim bào nhân đã ma hóa kia thì thần sắc vẫn như thường, hắn chỉ quan sát hình dáng đối phương sau khi biến thân với vẻ hơi ngạc nhiên rồi chậm rãi nói:
"Khẩu khí của các hạ lớn như vậy, hẳn phải là bậc tồn tại cao tầng nhất ở Ma giới rồi. Trong số mấy tên Thủy tổ của Ma giới, mặc dù ta vẫn chưa từng gặp Lục Cực và Niết Bàn nhưng ta nghe nói Lục Cực là một nữ tử, mà Niết Bàn là người duy nhất trong số đám Thủy tổ có thể tu Niết Bàn Thánh thể đạt đến cảnh giới Đại Thừa. Xem tình hình này thì không cần phải nói cũng đã rõ ràng thân phận của các hạ đi. Nhưng tu vi của ngươi cùng lắm cũng chỉ hơi mạnh hơn tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ một chút mà thôi, còn chưa tiến vào cảnh giới Đại thừa. Xem ra cũng chỉ là một cỗ hóa thân thôi a."
"Hừ, lão phu cũng không ngờ được ngoại trừ ta ra còn có người có thể tu luyện Niết Bàn Thánh thể tới đệ nhị niết. Lại còn là một tên tu sĩ Hợp Thể kỳ. Có điều ngươi đã bị trọng thương bởi hai chiêu của Thánh Giải, giờ muốn thoát khỏi tay lão phu cũng chỉ e là si tâm vọng tưởng thôi. Bây giờ giao mạng nhỏ ra đây đi." Kim bào nhân hừ lạnh một tiếng lạnh lùng nói một hồi.
Đồng thời với tiếng quát khẽ của hắn thì ngoài cơ thể hắn bỗng hiện lên vạn đạo ô mang, thân thể lại càng trở nên khổng lồ hơn nữa với một tốc độ không thể tưởng được. Chỉ trong khoảnh khắc hắn đã biến thành một quái vật khổng lồ cao hơn trăm trượng, mà ma khí ở hư không phụ cận lại càng cuồn cuộn xông thẳng đến tận trời cao.
Sắc mặt Hàn Lập khẽ động, năm ngón tay ở trong tay áo hơi khẽ mở ra.
Tức thì linh quang trong lòng bàn tay lóe sáng, một viên hoàn đen nhánh hiện ra rồi bị hắn nắm chặt lấy.
Đây chính là Linh thú hoàn chứa đầy Phệ Kim Trùng!
Hiện giờ thần niệm của Hàn Lập vẫn còn mạnh mẽ như trước, hắn có thể dựa vào đó để điều khiển bầy Phệ Kim Trùng và hơn mười con hậu tuyển Trùng Vương.
Huống hồ hắn vẫn còn chưa xuất ra Kim Thân và Linh khu, lại còn cả Báo Lân Thú nữa. Nghĩ cho cùng chỉ cần Hoàng Kim Cự Giải không tiếp tục ra tay, cho dù hóa thân của vị Niết Bàn Thánh tổ này có thi triển Niết Bàn Thánh thể thì hắn vẫn có sức đánh một trận.
Nghĩ vậy nên đến giờ Hàn Lập vẫn tỏ ra hết sức bình tĩnh.
Có điều khi ánh mắt hắn đảo qua Hoàng Kim Cự Giải bên dưới bỗng nảy ra một ý. Thú hoàn sắp sửa được tung ra thì đột ngột ngưng lại, hắn mở miệng khẽ hỏi Hoàng Kim Cự Giải một câu:
"Niết Bàn Thánh tổ hiến tế Tạo Hóa Lộ cho ngươi có thể mời ngươi xuất thủ hai lần. Không biết thứ ta lấy ra có thể khiến các hạ xuất thủ một lần được không?"
"Đương nhiên là được! Bất kể là tiên hay ma, chỉ cần có thể đưa ra tế phẩm bản thánh cần có thì ta cũng sẽ tương trợ." Hoàng Kim Cự Giải không hề cảm thấy giật mình chút nào mà ồm ồm đáp lại.
Hàn Lập nghe vậy liền mừng rỡ trong lòng.
Mặc dù hắn vẫn còn hoài nghi không ít rằng không biết lục dịch trong bình nhỏ thần bí có phải là Tạo Hóa Lộ mà mấy ngày nay nghe đám người kia nói đến không nhưng với tình thế trước mắt thì hắn chỉ có thể còn nước còn tát mà thôi.
Nhưng hắn còn chưa kịp có hành động gì thì ở phía đối diện có tiếng kim bào nhân cười như điên dại:
"Ha ha, tiểu bối đừng mơ mộng nữa. Thứ Thánh Giải cần thì sao ngươi có bản lĩnh tìm được. Để lão phu lấy cái mạng nhỏ của ngươi đi cho ngươi khỏi phải uổng phí tâm cơ."
Ngay sau đó một ống tay áo khổng lồ của kim bào nhân bỗng run lên chỉ thẳng về Hàn Lập.
Âm thanh xé gió vang lên, trong ống tay áo như có ô quang chớp động ẩn hiện.
Một khắc sau đó, hư không cách Hàn Lập hơn mười trượng bỗng xuất hiện dao động. Một vệt ô mang thô dày như mũi trủy thủ bỗng hiện ra mà không chút báo trước, chớp tắt một cái đã quỷ dị tiến đến gần Hàn Lập trong gang tấc.
Hai mắt Hàn Lập nhíu lại, cũng không có động tác gì để tránh né mà kim quang trên người lại lóe sáng. Một cái kim thân pháp tướng ba đầu sáu tay sáng lấp lánh bỗng dưng hiện ra chắn trước người. Sáu cánh tay của kim thân khẽ động rồi đồng loạt đánh ra một kích về phía ô mang.
Sau một tiếng nổ đinh tai nhức óc, một đoàn kim mang chói mắt nổ tung trước mặt kim thân, khí lãng khổng lồ dào dạt cuộn về bốn phía.
Sáu cánh tay của kim thân lại vỡ vụn từng khúc dưới chấn động.
Có điều vệt ô mang kia cũng bởi bị kim thân ra đòn ngăn cản mà bắn ngược về phía sau.
Lúc này, trong con ngươi của Hàn Lập có lam mang lấp lánh, hắn rốt cục cũng có thể nhìn rõ vật đánh tới rốt cuộc là cái gì. Hóa ra là một cái móng tay đen kịt dài hơn thước, mà dường như chỉ có non nửa đoạn mà thôi.
Kim Thân trước người Hàn Lập bừng sáng kim quang, tiếp đó sáu cánh tay lại xuất hiện trở lại như không hề bị hao tổn gì. Chúng lại mơ hồ chuyển động rồi lập tức huyễn hóa ra tầng tầng quyền ảnh màu vàng kim.
Tiếng nổ vang lên không ngớt, quyền ảnh màu vàng kim lại biến ảo thành một màn sáng màu vàng kim chặn đứng lấy móng tay đen kịt kia mà không để nó đến gần Hàn Lập thêm dù chỉ một tấc.
Người mặc kim bào sau khi nhìn thấy hết thảy mọi thứ thì hơi cảm thấy ngạc nhiên, nhưng sắc mặt lập tức trầm xuống. Ngón tay trong tay áo lại đồng thời chuyển động rồi đồng loạt bắn thêm mấy đoạn móng tay ra ngoài.
Nhưng thừa dịp này, một cánh tay Hàn Lập khẽ động, bước từng bước trên cao quát khẽ về phía Hoàng Kim Cự Giải một tiếng:
"Tiếp lấy tế phẩm!"
Một ngón tay của hắn bỗng nhiên tự điểm vào trong ngực mình sau đó lại rút ra nhanh như thiểm điện.
Chỉ thấy ở đầu ngón tay bỗng có thêm một giọt chất lỏng màu xanh ướt át, nó khẽ run lên rồi hóa thành một đoàn lục quang bắn xuống phía dưới.
Hai con mắt khổng lồ của Hoàng Kim Cự Giải tập trung nhìn lại nhưng không hề chần chờ mở lớn miệng, một vầng kim hà bay ra cuốn lấy lục quang nhanh như chớp rồi nuốt vào trong bụng.
Nhưng cự giải vừa thưởng thức vật trong bụng một chút liền híp lại hai mắt rồi bỗng nhiên lại tròn xoe hai mắt.
Lúc này mấy đoạn móng tay đen kịt còn lại cũng liên tục gào thét lao đến gần chỗ Hàn Lập rồi hóa thành ô mang như từng thanh phi kiếm điên cuồng vây quanh Hàn Lập đâm chém không ngừng.
Mà Hàn Lập sau khi bắn ra lục dịch cũng không chần chờ mà phóng Linh khu màu xanh nhạt ra ngay lập tức.
Hai tay Linh khu do Khúc nhi thao túng cũng không ngừng huyễn hóa ra trảo ảnh màu xanh biếc liên thủ với Kim Thân ngăn cản ô mang, nhưng giờ này hiển nhiên hai người đang rơi xuống hạ phong.
Mà người mặc kim bào ở phía xa khẽ lật bàn tay, trong bàn tay lại hiện ra một tấm Bạch Cốt Cự Phiên trên mặt có khảm vô số đầu lâu, cũng đang chuẩn bị thôi động nó.
"Lập tức xuất thủ, giúp ta giết hóa thân của Niết Bàn Thánh tổ!" Mặc dù Hàn Lập không biết Bạch Cốt Cự Phiên kia là loại ma khí huyền diệu nào nhưng hiển nhiên hắn không muốn nếm thử uy lực của nó, cũng không quản lục dịch thần bí kia có phù hợp với yêu cầu thật không mà vội vàng quát Hoàng Kim Cự Giải.
Một khắc sau đó, thanh âm ù ù khiến Hàn Lập thở phào nhẹ nhõm liền truyền vào trong tai:
"Tế phẩm phù hợp yêu cầu, ta có thể xuất thủ ba lần. Kích thứ nhất!" Hoàng Kim Cự Giải không chút hoang mang trả lời, hai cái càng khổng lồ đồng thời kẹp về phía người mặc kim bào ở phía xa.
"Không tốt!"
Vốn dĩ vẻ mặt người mặc kim bào còn đang hết sức dữ tợn nhưng vừa nghe thấy tiếng Hoàng Kim Cự Giải, lại thấy cử động của nó nhất thời thất kinh, trong lòng lập tức vô cùng luống cuống.
Là một trong số ít Thủy tổ Ma tộc đã từng thấy uy lực của Hoàng Kim Giải, hắn hiểu được sự đáng sợ của cỗ Ngụy Tiên Bảo này tuyệt đối không phải là một cỗ hóa thân của hắn có thể ngăn cản được.
Cho nên sau khi thấy cử động của cự giải hắn liền biến sắc mặt ném cự phiên trong tay ra phía trước rồi khẽ dậm chân, một tiếng nổ vang lên, thân hình bắn ngược về phía sau. Chỉ chớp động mấy cái hắn đã cuốn theo một cỗ hắc phong ra xa tới mấy trăm trượng.
Gần như trong nháy mắt ngay khi thân hình khổng lồ của người mặc kim bào rời đi, nơi hắn vừa đứng bỗng có bốn đạo kim quang khổng lồ như lưỡi đao lớn xuất hiện ở hai bên cốt phiên, tiếp đó liền có tiếng răng rắc truyền đến.
Cốt phiên khổng lồ sau khi kim quang hiện lên, trong nháy mắt đã bị cắt thành vài đoạn.
"Đòn thứ hai!" Hoàng Kim Giải thấy vậy nhưng thanh âm vẫn thong dong bình tĩnh, nó há mồm, trong nháy mắt đã có một cột sáng kim sắc bắn ra.
Cột sáng tỏa ra kim quang rực rỡ, thoạt nhìn tô to nhưng sóng biển thế nhưng lại có tốc độ cực nhanh đến mức Hàn Lập khó lòng hình dung. Chỉ kịp thấy Hoàng Kim Cự Giải vừa há miệng ra, thì kim quang đã ngay lập tức chạm vào hắc phong đang bao quanh người kim bào nhân, rồi lóe một cái đã xuyên thủng vào trong đó.