Tiếng chú ngữ trong miệng Thiên Lan thánh nữ ngày càng gấp hơn, đột nhiên ngón tay ngọc vươn ra hướng về phía đỉnh phóng một đạo thanh quang bay lên trời. Theo sau linh quang sáng lòa chói mắt, một mảnh sáng lấp lánh thanh sa từ trong đỉnh bắn ra, biến ảo thành một điểm tinh quang, bao lại phía trên không tế đàn. Làm cho người ngắm nhìn, tựa như có cảm giác lâm vào trong mộng ảo.
Ngân bào nữ tử thấy vậy, tiếng chú ngữ dừng lại, hướng về dây thừng đang trói chặt yêu thú trên tế đàn chỉ một cái.
Linh quang chợt lóe, ngân liên biến trở lại thành một tia nhỏ như cũ, ghim chặt lại vào thân thể yêu thú, tựa như trăm lưỡi đao đồng thời cắt xuống, Thanh Phong Ngưu vừa sống sờ sờ chợt bị phân giải thành hơn trăm phần, mùi máu tanh trong nháy mắt tràn ngập cả quảng trường.
Ngay lúc này, thanh sa giống như ngân hà hạ xuống, hướng tế đàn mênh mông rơi xuống.
Nhất thời thi thể yêu thú bị bao trùm một tầng thanh quang, tất cả cát sỏi chợt sáng chợt tối, phảng phất như bị hút đi huyết nhục. Làm cho người ta có chút kinh hoàng dựng tóc gáy.
Một đoàn quầng sáng màu bích lục, từ trong thi thể yêu thú xuất kì bất ý phi độn phóng ra, nhắm thẳng không trung bắn nhanh đi, chính là nguyên thần Thanh Phong Ngưu khổ tu nhiều năm.
Nhưng vô số thanh mang từ trên tế đàn phóng lên, giống như cường cung ngạnh nỗ (cung cứng, nỏ mạnh), trong chớp mắt đem quầng sáng từ trên không trung đánh rơi xuống, sau đó thanh sa bay vọt lên, đã đem nguyên thần yêu thú bao phủ ở dưới.
Huyết nhục yêu thú to lớn như vậy, thế mà vẻn vẹn một hồi công phu đã biến thành hư không, ngay cả một điểm tàn cốt đều không lưu lại.
Mà thanh sa sau khi hút huyết nhục, mỗi một hạt đều mơ hồ hiện ra huyết sắc.
Nhìn thấy một màn này, ngân bào nữ tử sắc mặt không sợ hãi, lại hướng về phía cự mãng màu trắng vung tay lên, sợi chỉ bạc đồng dạng đem con thú này trói lại, vô thanh vô tức chuyển tới trên tế đàn......
Trải qua quá trình huyết tế độc nhất vô nhị, thanh sa tại liên tiếp hút tinh hồn huyết nhục hai con thất cấp yêu thú, hoàn toàn hóa thành một đoàn huyết vân, trôi nổi phía trên không tế đàn không nhúc nhích.
Ngân bào nữ tử giờ phút này lại dùng pháp quyết thôi thúc cự đỉnh. Một hồi phong vũ, cự đỉnh chậm rãi rơi vào trên tế đàn.
“Bắt đầu triệu hoán thánh thú. Hai vị xin trợ giúp ta một tay.” Ngân bào nữ tử xoay người đối diện với người thanh niên và mỹ phụ phía bên, mang theo một phần kính cẩn nói.
“Cái này tất nhiên rồi. Đợi lát nữa ta sẽ xuất hết toàn lực.” Tên thanh niên thanh tú kia cười mỉm, thong dong nói.
Tử y mỹ phụ cũng hé miệng cười. Ngân bào nữ tử gật đầu. Hai tay vừa nhấc lên, mười ngón liên tiếp bắn ra liên tiếp từng đạo, từng đạo pháp quyết một, hướng về bốn phía pháp trận bay tới.
Trong nháy mắt các nơi linh quang đồng thời sáng lên, pháp trận vận chuyển.
Cự đỉnh trên tế đàn cùng pháp trận phía dưới giống như hô ứng cùng nhau, đồng dạng một sáng một tối màu xanh linh quang chớp động, hỏa diễm bao quanh cổ đỉnh, giờ phút này lại có vẻ có chút yếu ớt.
Nữ tử đi lên nửa bước, khẽ ngước cổ ngọc, trong miệng vang lên những lời chú ngữ khó hiểu.
Lúc này đây, hai gã đại tiên sư hai bên, đồng thời vươn một bàn tay lên trên vai nàng. Hai luồng tinh thuần linh lực, chậm rãi rót vào trong thân thể nàng.
Cả người nàng ngân quang chớp động, từ trên trán, một đồ án cổ quái Ngưu Thủ Giao Thân chậm rãi hiện ra.
Hai tay hợp lại, hai đạo tinh thuần linh lực biến thành cột sáng theo lòng bàn tay phun ra, kích vào đỉnh đang lơ lửng trên không.
Đỉnh này xoay tròn không ngừng, đem tất cả bạch quang thu vào bên trong. Đột nhiên từ đó phóng ra một mảnh quang hà màu xanh, trong phút chốc hội tụ thành một viên quang cầu cỡ đầu lâu, không ngừng hướng trung gian đè ép ngưng tụ, chói mắt cực kì.
Ngân bào nữ tử gặp tình hình này, sắc mặt ngưng trọng, trong tay phóng ra cột sáng bắt đầu chợt to chợt nhỏ, tựa hồ ánh sáng đang thao túng cổ đỉnh.
Bên cạnh thanh tú thanh niên cùng tử y mỹ phụ, đồng dạng không dám chậm trễ, quán chú linh lực trên người Thiên Lan thánh nữ, một khắc không dám dừng lại.
Thời gian từng chút trôi qua, quang cầu càng sáng lòa chói mắt, cũng bắt đầu kêu xẹt từng tiếng.
Lúc này, bốn phía pháp trận cũng cộng hưởng bắn ra ngũ sắc linh quang, không ngừng bay vào trong quang cầu.
Ngân bào nữ tử thần sắc trong mắt càng thêm cẩn thận, chú ngữ cũng càng ngày càng thấp.
Chừng ăn xong một bữa cơm,“Oanh long... long...” một tiếng vang thật lớn, quang cầu trong lúc vừa co lại vừa căng ra bạo liệt, một vòng màu xanh mặt trời gay gắt trong nháy mắt bùng lên, nhưng chỉ chợt lóe rồi đã biến mất không thấy đâu. Thay vào đó, một quang động màu xanh cỡ trứng gà hiện ra ở tại chỗ cũ, nhưng cũng chỉ xuất hiện trong chốc lát, rồi tán loạn biến mất..
Mà chỉ trong chốc lát công phu đó, một đạo xích mang từ đó bắn nhanh ra, hướng vào trong mảnh huyết vân
Huyết sa đang trôi nổi giống như nhìn thấy nam châm, lập tức nhào lên, đem xích mang gắt gao bao vây ở trong, một cái kén máu đường kính tầm 1 trượng lập tức thành hình, rõ ràng còn nhìn thấy trong kén máu có cái gì đó đang nhúc nhích
Ở bốn phía, các tiên sư Đột Ngột nhân lúc này đều trợn mắt há hốc mồm nhìn, mà ngân bào nữ tử lại lặng lẽ không lên tiếng. Ngón tay điểm một điểm lên cự đỉnh, một mảnh lớn thanh hà từ trong đỉnh tuôn ra đem kén máu từ không trung kéo vào trong, sau đó đón lấy một đạo quang hồng từ tay nàng, đem cự đỉnh đậy nghiêm mật.
Màu xanh hỏa diễm tăng vọt hai ba trượng, đem cự đỉnh bao phủ ở tại trong đó.
Pháp trận dưới tế đàn, linh quang lóe ra rồi cũng bắt đầu tụ tập linh khí một cách kinh người hướng vào trong thanh diễm chậm rãi rót vào.
Lúc này Thiên Lan thánh nữ, mới thật sự thở phào một hơi lớn.
“Nghi thức vẫn tương đối thuận lợi, nhưng có thể thật sự đem phân thân thánh thú lưu lại hay không, còn phải chờ một tháng mới thấy rõ ràng. Nhưng không hề nghi ngờ, cho dù thánh thú phân thân vẫn không cách nào xuất hiên lâu ở trên nhân giới, nhưng lần này dừng lại bảy tám ngày cũng không có vấn đề.
Thời gian đủ để có thể mượn thần thông thánh thú, tìm ra kẻ ngoại tộc kia. Mọi người phía dưới trở về nghỉ ngơi, chờ thánh thú đúc lại linh thân xong, ta cùng hai vị đại tiên sư sẽ tự mình dẫn đội, đi đuổi bắt tên ngoại tộc kia.” Ánh sáng trong mắt ngân bào nữ tử khẽ chuyển động, quay về phía mọi người lạnh lùng nói ra.
Trong quảng trường mấy vị Đột Ngột nhân tiên sư, tự nhiên không có ý kiến khác, ngay lập tức lần lượt khom người rời đi. Tuy trong lòng có chút tò mò nhưng vẫn không tiến vào xem xét thêm tận mắt cự đỉnh.
Sau đó không lâu, cả cấm địa cũng chỉ còn lại nàng cùng hai gã đại tiên sư.
“Từ đạo hữu, tôn tiên sứ! Còn muốn làm phiền nhị vị hộ pháp hai ngày, để ngừa thánh thú trong đỉnh đúc lại linh thể có phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn.” Thiên Lan thánh nữ xoay người về phía mỹ phụ hai người chậm rãi nói.
“Cái này đương nhiên. Hai chúng ta cũng không muốn hơn mười năm tâm huyết, cuối cùng sắp thành lại bại.” Mỹ phụ không suy nghĩ thêm một miệng đáp ứng.
Thanh tú thanh niên thì không nói gì thêm, cũng gật đầu.
Ngân bào nữ tử lúc này mới buông lỏng trong lòng, mà lúc này, trong đỉnh mơ hồ truyền đến một trận như tiếng sấm tiếng gào trầm thấp.
Ngân bào nữ tử thần sắc ngưng tụ, lập tức cùng hai người này trao đổi một cái liếc mắt, ngay lập tức nghiêm nghị khoanh chân ngồi xuống ở chu vi tế đàn.
......
Hai ngày sau, tại tòa Thiên Lan thánh điện vang lên liên tiếp những tiếng chuông du dương. Phụ cận còn rất nhiều các bộ lạc chưa rời đi cùng các tu tiên bậc thấp, tất cả đều kinh ngạc hướng về thánh điện nhìn lại.
Kết quả chỉ thấy từ phía sau thánh điện, có hơn mười mấy đạo độn quang phá không bắn ra, hóa thành một chuỗi kinh hồng rực rỡ, hướng phía nam bầu trời nghênh ngang bay đi..
Độn quang tốc độ cực nhanh, không cách nào phân biệt ra rốt cuộc là người phương nào ở trong đó. Độn quang kinh người như thế tự nhiên khó có khả năng là tiên sư bậc thấp, khiến cho không ít người một hồi kinh ngạc tán thán.
Mà độn quang này, không có bất cứ ý dừng lại gì, một đường hướng nam chạy như bay.
......
Ba ngày sau, tại con sông lớn đệ nhất Thiên Lan thảo nguyên, Thiên Thủy hà nam, trên mặt nước, một đạo thanh hồng bay vụt đến, vây quanh mặt sông vòng thành một vòng lớn, hiện ra một con yêu thú ngưu giao long, thân thể đỏ đậm.
Yêu thú này cũng không quá lớn, chỉ có ba bốn trượng mà thôi, nhưng toàn thân lại gắn vào trong một tầng ánh sáng xanh mênh mông, có chút mơ hồ không rõ, mà trên yêu thú, Thiên Lan thánh nữ quần áo phất phơ đứng ở nơi đó, sóng mắt lưu động đánh giá mặt nước nơi này.
Một lát sau, bầu trời lục đục ánh sáng chớp động, nhiều độn quang bay vụt mà đến. Đúng là hai gã đại tiên sư.
“Lâm đạo hữu, thánh thú đã tìm được kẻ đó?” Người ở miệng chính là tử y mỹ phụ.
“Chắc hẳn không sai, kẻ đó nếu tùy thân mang theo nhiều phệ kim trùng như thế, cho dù đặt ở trong túi linh thú, cũng không thể gạt được linh giác thánh thú. Kẻ này cũng thật là xảo trá, lặn xuống dưới sông bỏ chạy. Chả trách sao nhiều người như vậy đều không thể phát hiện tung tích. Chúng ta đi chứ.” Ngân bào nữ tử trong lòng nắm chắc thành công nói ra.
“Được. Ta cũng muốn nhìn một chút kẻ này có phải hay không chính là Âm La tông trưởng lão. Trúng phải Đại Ngũ Hành Cầm Tiên Thủ của Hô huynh mà còn có thể bình yên vô sự như vậy, Từ mỗ cũng muốn xem qua thần thông này.” Thanh tú thanh niên lạnh lùng nói.
“Nghe nói người này bề ngoài không phải lớn tuổi, bộ dáng còn rất trẻ, bổn phu nhân cũng muốn xem xem đến cùng nhân vật này là cái dạng lợi hại gì.” Tử mỹ phụ thản nhiên nói ra.
“Nếu hai vị đạo hữu đều nóng lòng như thế, chúng ta đi thôi.” Ngân bào nữ tử khẽ cười một tiếng, trên trán ngân vân hiện ra, dùng thượng cổ ngôn ngữ nào đó, cùng ngưu giao long quái thú dưới thân nói chuyện vài câu. Sau đó quái thú trong mũi hừ một tiếng, hóa thành một đoàn thanh quang, cứ thế bắn nhanh đi.
Mấy tu sĩ kia thấy vậy, cũng vội vàng đuổi theo.
Lúc này, dọc theo mặt sông bay tiếp bốn năm trăm dặm, xuất hiện một đoạn rất nhiều đường sông hẹp. Một đạo huyết ảnh mơ hồ từ dưới nước lao ra, theo sau xa xa tia máu liên thiểm, người kia vừa ở chỗ đó bỗng biến mất không thấy đâu.
“Không tốt, kẻ ngoại tộc kia đã nhận thấy được cái gì đó, liền thi triển bí thuật chạy mất. Hiện tại xuất hiện ở địa phương cách chỗ cũ mấy trăm dặm. Người này thần thức thật cường đại. Sợ rằng thật có chút khó giải quyết. Các đạo hữu khác động tác quá chậm. Chúng ta ba người đi trước một bước, đem đối phương chặn lại. Nếu không đối phương còn làm ra hành động gì nữa, e sẽ khó mà truy tung tiếp được.” Chờ thanh niên cùng mỹ phụ đuổi theo, vị Thiên Lan thánh nữ này, vô cùng quyết đoán nói.
Hai người khác tự nhiên không có ý kiến gì, ngay lập tức tiện tay phát ra một đạo truyền âm phù dặn dò một chút những người theo phía sau, rồi ba người tòan lực bay nhanh đuổi theo.
Mặc dù cách địa phương xa như thế, không một ai có cách nào dụng thần thức tập trung trên kẻ ngoại tộc được, nhưng dựa vào thánh thú phân thân thần thông cao thâm khó lường, ba người vẫn cứ gắt gao bám theo Hàn Lập như cái đuôi, một đường đuổi theo.
Một chạy một truy, sau thời gian một ngày một đêm, ba người mặc dù liên tiếp mấy lần đều bị Hàn Lập dùng huyết ảnh độn bỏ xa cả ngàn dặm, nhưng sau đó không lâu lần nữa điều chỉnh phương hướng, một lần nữa đuổi theo.
Mà Hàn Lập bị ép liên tiếp sử dụng ba lần giải phong, hiện vẫn không cách nào bỏ ra ba người này, tâm trạng bỗng nhiên trầm xuống.