Chu Quả Nhi tiến lên một bước, gật đầu đồng ý. Mười hai diệu linh nữ tử cũng theo đó đứng dậy bước tới sau lưng Chu Quả Nhi.
"Ngoài mười hai Hương Nữ này ra, bổn minh còn chuẩn bị mấy thứ lễ vật nhỏ khác, hi vọng tiền bối vui lòng thu nhận." Cô gái áo tím vừa thấy Hàn Lập nhận Hương Nữ, đôi mắt đẹp lại lộ ra ý mỉm cười nói tiếp.
Nàng vỗ tay một cái tức thì xuất hiện ba gã thiếu niên dị tộc có lông mày xanh và đôi mắt đẹp từ bên ngoài đại điện đi vào, trong tay mỗi một người đều bưng một cái mâm tròn màu bạc nhạt, trên đó không biết là vật gì vì có tấm vải mỏng màu đỏ phủ lên.
"Quý minh quá khách khí, những Hương Nữ này đã là một phần hậu lễ rồi, ta sao có thể lại thu lễ vật khác đây." Ánh mắt Hàn Lập sau khi nhìn lướt qua ba cái mâm tròn bên trên thì hắn cũng đã nhìn xuyên qua vải che để thấy rõ được đồ vật bên trong bèn khoát khoát tay trực tiếp cự tuyệt.
"Nếu Hàn tiền bối không vừa mắt đối với những lễ vật này, thiếp thân sẽ không dám miễn cưỡng, tiền bối đường xa mà đến chắc cũng có chút mệt mỏi, thiếp thân đưa chư vị đến chỗ ở nghỉ ngơi trước, những chuyện khác để nói sau vậy." Cô gái áo tím nao nao, nhưng cũng khoát tay chặn lại ngay lập tức để cho ba tên thiếu niên dị tộc lui xuống.
"Hàn mỗ đúng là muốn nghỉ ngơi, phiền đạo hữu dẫn đường." Thần sắc Hàn Lập không thay đổi gật đầu.
Vì vậy cô gái áo tím không chần chờ nữa bèn đi ra bên ngoài cửa điện, những người khác thản nhiên theo sát phía sau.
Khi vừa đi ra khỏi cửa điện, mọi người liền lập tức nghe thấy một số âm thanh la hét ầm ĩ từ phía trước truyền đến.
Ánh mắt Hàn Lập hơi sáng lên, thì ra bọn hắn và mọi người khác đang ở trên con đường đá xanh không lớn lắm, trên đường tuy mọi người không hối hả, nhưng người đến người đi có chút náo nhiệt.
Những người này ăn mặc đủ kiểu, hai bên đường đi thậm chí còn có các loại cửa hàng, có không ít người từ bên trong ra ra vào vào, hoặc tỏ ra cao hứng bừng bừng hoặc sắc mặt âm trầm như nước, đủ loại thần thái không giống nhau.
Làm cho Hàn Lập lưu ý chính là khí tức những người này bất phàm, tu vi không kém, cho dù là người ăn mặc kiểu tiểu nhị đứng tại cửa hàng cũng có tu vi đã ngoài Kim Đan kỳ.
Sau khi thần niệm của Hàn Lập khẽ quét nhanh xa hơn liền phát hiện nơi đây cũng không phải một con đường theo phương hướng Nam Bắc, Đông Tây, có rất nhiều đường đi khác đan xen, nhưng cũng không tính quá lớn, phương viên chỉ hơn trăm dặm giống như một thị trấn nhỏ.
Đằng sau đại điện, lúc bọn hắn vừa đi ra khỏi đại môn, đồng thời lối ra cả tòa lại lóe lên rồi biến mất, phảng phất người liên can chưa từng xuất hiện tại trên đường phố.
Người qua đường gần đó đối với tình hình này nhìn như không thấy, dường như đối với những việc như thế này đã rất quen thuộc rồi.
"Những người này đều là quý minh thỉnh tới tham gia đấu giá hội hay sao?" Hàn Lập sau khi thu thần niệm lại chỉ nhàn nhạt hỏi một câu.
"Điều này sao có thể, hơn phân nửa khách quý tham gia đấu giá đều ở ngoại tân lâu nghỉ ngơi, những người tại đây phần lớn là người của bổn minh, họ nhân cơ hội lần này cũng tới nơi đây mua bán chút ít vật phẩm bình thường khó gặp mà thôi, dù cho là người bổn minh thì với cấp bậc tồn tại này cũng không có tư cách tham gia đấu giá đại hội." Cô gái áo tím trả lời cười nói tự nhiên.
"Thì ra là thế." Hàn Lập không nói thêm gì.
Lúc này cô gái áo tím một tay bấm niệm pháp quyết, hào quang dưới bàn chân bốc lên, lập tức phía dưới sinh ra một mảng sương trắng lăng không, nhấc bọn người Hàn Lập rồi sau đó lướt đi như bay trên đường.
"... Chỗ đó là nơi dự định cho đấu giá hội lần này, đến lúc đó một số tiền bối khác đáp ứng lời mời đều đến hội tụ tại đây, mà lần đấu giá hội này, trừ đi một ít kỳ trân đã lộ thông tin ra bên ngoài, còn có thể xuất hiện vài loại dị bảo khác cũng cực kỳ hữu dụng đối với tiền bối Đại Thừa kỳ, nhất định không để cho chư vị tiền bối thất vọng." Cô gái áo tím vừa thúc dục mây mù phi hành ở trên không, vừa chỉ vào mấy con đường xung quanh một tòa tháp cao giới thiệu.
"Chỗ này chính là sàn đấu giá hội? Nhìn bên ngoài thì không lớn lắm nhưng bên trong có điều huyền diệu khác a." Hàn Lập đánh giá tháp cao vài lần, nói như vậy.
"Tiền bối tuệ nhãn như đuốc, quả nhiên đã nhìn ra, tháp này thật ra chỉ là cửa vào sàn đấu giá hội mà thôi, chính xác trực tiếp liên thông đến một Động Thiên bên trong. Bởi vậy mới có thể dung nạp được nhiều đạo hữu, thứ hai cũng không sợ có người có ý định làm loạn lần đấu giá này " Trên mặt cô gái áo tím hiện lên một tia dị sắc, miệng cung kính trả lời.
"Xem ra quý minh vì lần đấu giá hội này bỏ ra rất nhiều công phu, nhưng không biết lần này có bao nhiêu đạo hữu Đại Thừa kỳ sẽ đến?" Hàn Lập hỏi lại một câu.
"Hồi bẩm Hàn tiền bối, bởi vì thời gian tổ chức đấu giá hội chính thức còn một tháng nữa mới tiến hành, cho nên việc tổng hợp có bao nhiêu tiền bối Đại Thừa kỳ thì không cách nào biết chính xác được, nhưng bây giờ đã có hơn hai mươi vị. Nhân số Đại Thừa tham gia đấu giá hội thế là đã vượt quá lần trước rồi."
Những chuyện này không có gì phải giấu diếm, cô gái áo tím sau khi suy nghĩ một chút, liền thuận miệng trả lời.
"Hơn hai mươi vị, mặt mũi quý minh thật đúng là không nhỏ mới có thể trong thời gian thật ngắn tụ tập nhiều đồng đạo cùng giai như vậy." Thần sắc Hàn Lập hơi động một chút, miệng khen một câu.
"Tiền bối nói đùa, sở dĩ có nhiều tiền bối như vậy không liên quan đến chuyện mặt mũi bổn minh lớn nhỏ, mà là bổn minh làm ăn uy tín nhiều năm, rất nhiều tiền bối trước kia đều có thể có chỗ thu hoạch hoặc nhiều hoặc ít tại đấu giá hội, cho nên giờ đây họ mới không quản đường xa tụ tập đến đấy" Cô gái áo tím khẽ cười một tiếng trả lời.
"Hắc hắc, nghe khẩu khí của Tiên Tử, quý minh đối với đấu giá hội lần này thật đúng là tin tưởng mười phần, ta có nghe nói tại đấu giá hội lần trước có danh ngạch truyền tống liên đại lục, không biết lần này có còn đấu giá món hàng này hay không?" Hàn Lập bất động thanh sắc hỏi chuyện mình quan tâm nhất.
"Danh ngạch truyền tống liên đại lục là một trong những vật phẩm đấu giá đặc thù của đấu giá hội, vì nó có thể giúp một vài đạo hữu cùng tiền bối có thể thuận lợi đến đại lục khác, do vậy tất nhiên sẽ không hủy bỏ dễ dàng. Nhưng lần đấu giá này, đầu tiếp nhận tại Lôi Minh Đại Lục (“lôi minh” nghĩa là tiếng sét – PBD) của siêu cấp truyền tống pháp trận gặp trục trặc, cho nên tạm thời hủy bỏ danh ngạch truyền tống đi Lôi Minh Đại Lục, mà lại tăng thêm một ít số lượng danh ngạch truyền tống đi Huyết Thiên Đại Lục" Cô gái áo tím nghe vậy hơi có chút kỳ quái, nhưng vẫn trả lời chi tiết. ("huyết thiên" nghĩa là trời... tiết canh, tựa như bể máu, nghe đã thấy khủng bố - PBD)
"Hủy bỏ danh ngạch đi Lôi Minh Đại Lục ư?" Hàn Lập hơi đổi sắc mặt.
"Đúng vậy, chẳng lẽ tiền bối vốn là muốn đi Lôi Minh Đại Lục hay sao?" Trong nội tâm cô gái áo tím khẽ động.
"Cũng không nhất định phải thế, Huyết Thiên Đại Lục thì Huyết Thiên Đại Lục a, dù sao sớm hay muộn ta đều có ý định đi đến đó một chuyến, chỉ có điều so với kế hoạch ban đầu hơi có chút thay đổi rồi" Hàn Lập sờ lên cằm, thần sắc rất nhanh chóng trở lại như thường.
Bọn người Chu Quả Nhi, Huyết Phách đằng sau được nghe lời ấy, trong lòng cũng cả kinh, thần sắc mỗi người một khác.
Một lúc sau, mây mù cũng đã đưa mọi người bay đến chỗ vùng biên của thị trấn nhỏ, cuối cùng hạ xuống một cánh rừng rậm màu xanh lá mạ.
Tại bên trong phiến rừng rậm này, linh khí sung túc lại cực kỳ tinh thuần, hơn nữa còn có rải rác một vài lầu các đình đài tinh điêu ngọc mài.
Mỗi một khu kiến trúc đều cách xa nhau vài dặm, chính giữa đều bị cự mộc rậm rạp tự nhiên ngăn cách ra, không khí u tĩnh cực kỳ trang nhã.
Cô gái áo tím dẫn bọn người Hàn Lập xuất hiện ở trước một khu kiến trúc, không cần nàng nói điều gì mà lập tức bảy tám tên nam nữ cách ăn mặc nha hoàn người hầu từ bên trong đi ra quỳ xuống trước mặt bọn người Hàn Lập.
"Nơi này chính là khu vực khách quý phòng chữ Thiên, chúng là hạ nhân tại đây. Trong khoảng thời gian này, đạo hữu nếu cảm thấy cần dùng, có thể lưu lại để phục thị, nếu như cảm thấy vướng bận, cũng có thể lập tức ra lệnh cho chúng rời đi." Cô gái áo tím không nhìn những nha hoàn, người hầu này mà mỉm cười với Hàn Lập thốt lên.
"Có mấy đạo hữu Hương Nữ vừa mới được tặng thì những hạ nhân này ta thấy không cần dùng, bảo họ đi đi." Hàn Lập bảo.
Cô gái áo tím tự nhiên không cãi lời, lúc này dặn dò đám hạ nhân kia.
Những nha hoàn, người hầu này sau khi cung kính thi lễ bèn rời đi.
"Hàn tiền bối cứ ở lại đây nghỉ ngơi cho thật tốt, chờ tới thời điểm tổ chức đấu giá hội, thiếp thân sẽ phái người thông báo trước một tiếng. Đúng rồi, đạo hữu khác nếu có thì giờ rảnh có thể đi đến thị trấn vừa đi qua, nói không chừng sẽ có thu hoạch khác bất ngờ đó. Thiếp thân cáo từ trước." Cô gái áo tím cũng thức thời nói cáo từ.
"Tiên tử đi nhé, Hàn mỗ không tiễn" Hàn Lập không có ý giữ lại, chỉ là hời hợt nói một câu, thì thấy đối phương lại bay lên trời, nhanh chóng biến mất.
"Đi thôi, đối phương đã bày ra tiếp đãi lớn như vậy, chúng ta cũng không cần quá khách khí làm gì." Hàn Lập nói một câu, thần sắc tự nhiên đi tới tòa lầu các.
Bọn người Huyết Phách theo sát phía sau.
Không lâu sau, mấy người xuất hiện trong đại sảnh một tầng lầu các, Hàn Lập tự nhiên ngồi ở vị trí chủ tọa.
Bọn người Huyết Phách, Hóa Thạch lão tổ khoanh tay đứng ở một bên.
Mười hai Hương Nữ đã được Chu Quả Nhi chia ra theo nhiệm vụ từ trước đó rồi.
"Hàn tiền bối, người thực có ý định đến đại lục Huyết Thiên trước." Huyết Phách thì thào hỏi một câu, thần sắc có chút phức tạp, vừa có ý chờ đợi, lại mơ hồ có một chút do dự trong đó.
"Kế hoạch trước kia phải sửa đổi một chút rồi, có lẽ là đạo hữu còn có những phương pháp khác có thể đi Lôi Minh Đại Lục một chuyến trước chứ?" Hàn Lập không hiện chút dị sắc nào hỏi lại một câu.
"Tiền bối nói đùa, nếu có những phương pháp khác có thể đến Lôi Minh Đại Lục sớm hơn thì vãn bối còn có thể một mực giấu diếm không nói sao." Huyết Phách gượng cười trả lời.
"Nếu đạo hữu cũng không có phương pháp khác, vậy cứ đi Huyết Thiên Đại Lục trước, cùng lắm đến Huyết Thiên Đại Lục lại nghĩ cách quay lại Lôi Minh Đại Lục là được. Ta chưa đến Huyết Thiên Đại Lục bao giờ, nhưng đã nghe danh tiếng đại lục quỷ dị này từ lâu. Nghe nói đại lục này, trừ ra Huyết Ma Đạo Công đại danh đỉnh đỉnh, còn lưu lại vài loại truyền thừa phi thường thần bí, nghe nói có thể chém giết cường địch ngoài vạn dặm, còn có thể diệt sát đối thủ vô hình, thật sự là một loại thần thông quỷ dị khó lòng phòng bị, lúc trước Huyết Phách đạo hữu có lẽ đã tiếp xúc qua một chút rồi?” Hàn Lập chậm rãi nói, hai đầu lông mày lần đầu lộ ra một tia ngưng trọng.