Hàn Lập vươn hai ngón tay nhanh chóng kẹp một hạt châu trong đó, phóng tới trước mặt.
Sau khi nhìn kỹ một lát, Hàn Lập thả hạt châu ra rồi chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Trong đầu lại hiện ra bộ họa đồ trong ngọc giản.
Một đạo hào quang ngũ sắc tỏa ra xung quanh viên châu to bằng nắm tay, bốn phía trôi nổi lơ lửng hơn mười hạt châu nhỏ.
Mấy hạt châu nhỏ này cùng với hạt nằm trong tay của Hàn Lập giống nhau như đúc.
Hào quang ngũ sắc ẩn hiện ở trong hạt châu, Hàn Lập cũng không lạ lùng gì, đó chính là Bổ Thiên Đan bay ra từ Hư Thiên Đỉnh.
Bộ họa đồ quỷ dị nọ chính là một trong những họa đồ thuyết minh cái gì đó nằm trong ngọc giản, thoạt nhìn qua trông rất thần thần bí bí.
Khi Hàn Lập tại Thốn Kim Các xem qua ngọc giản thấy được đồ hình này, trong lòng tự nhiên cực kỳ kinh ngạc.
Đó cũng là lý do hắn không tiếc bỏ ra phù bảo để đổi nó từ trong tay Cổ Ngọc nọ.
Nếu không dựa theo ý nghĩ của hắn, nhiều lắm tặng bình đan dược là được rồi.
Mấy cái này ở trong ngọc giản, cũng không có văn tự giảng giải, làm cho nó càng thên cổ quái.
Trong đó thể hiện nhiều vật phẩm như: pháp khí, pháp bảo, cũng có yêu thú, quỷ quái gì đó tồn tại, nhưng tất cả chúng Hàn Lập đều chưa từng thấy qua.
Một trong số đó có thể liên tưởng tới Bổ Thiên Đan, xem ra tất cả đều không phải là vật tầm thường.
Hàn Lập dụng tâm đem mấy hình ảnh đó ghi nhớ lại trong đầu, nói không chừng sau này có cơ hội gặp qua cũng có thể nhận ra.
Đến lúc đó tự nhiên sẽ đặc biệt chú ý.
Chẳng qua giớ phút này, Hàn Lập nhìn mấy hạt châu trong hộp thật có chút khó xử.
Không thể nghi ngờ, những hạt Ngũ sắc châu này khẳng định cùng Bổ Thiên Đan có liên quan với nhau. Nếu không cũng sẽ không xuất hiện chung một chỗ như vậy.
Mấy viên châu này được luyện ra từ hài cốt Cực Huyễn, mà Cực Huyễn lại có được Huyết Ngọc Tri Thù.
Vị nghịch đồ của Huyền Cốt lão ma này chẳng lẽ năm đó đã từng tiến vào Hư Thiên Đỉnh, tìm được một viên Bổ Thiên Đan mà uống vào.
Chỉ có như thế mới giải thích được vì sao bộ xương lại biến thành ngũ sắc như thế, rồi bị hắn dùng hỏa diễm ngưng luyện mà thành mấy hạt châu này.
Hàn Lập với kinh nghiệm uống nhiều đan dược như vậy, xem ra có đến tám chín phần mười là dược tính của Bổ Thiên Đan chưa bị luyện hóa hoặc dược tính của nó quá mạnh, nên sau khi ăn vào phải trọng ngưng tẩy luyện đan dược.
Bởi vậy xem ra, mấy viên châu này mới là Bổ Thiên Đan chân chính!
Nếu không, hình ảnh của chúng làm sao lại xuất hiện bên trong bức họa đồ!
Mà việc dùng thân thể tu sĩ làm đan lô luyện đan, tu tiên giới hiện tại mặc dù hiếm có người sử dụng, nhưng Hàn Lập cũng đã từng chính mắt thấy qua.
"Huyết Ngưng Ngũ Hành Đan" của Hắc Sát Giáo kia chính là một loại phương pháp huyết tinh bá đạo phi thường trong số đó.
Bất quá tất cả những chuyện này đều do Hàn Lập suy đoán ra mà thôi, hắn tự nhiên sẽ không liều lĩnh lập tức uống vào.
Vì thế sau khi hắn nghĩ lại, liền ra khỏi mật thất, đi đến Trùng thất.
Trùng thất hện tại so với ở Thiên Tinh Thành đơn giản hơn. Hàn Lập khai phá thành năm gian thạch thất lớn nhỏ không đồng đều.
Trong đó hai gian được dùng để nuôi dưỡng hai loại Phệ Kim Trùng khác nhau.
Một nhóm là mấy vạn Phệ Kim Trùng cùng Hàn Lập tại Hư Thiên Điện thi triển uy lực thôn phệ không ít Thiết Hỏa Kiến. Một nhóm khác là tinh chọn ra từ mấy ngàn con ở động phủ Thiên Tinh Thành mà đem tới đây. Đây là hai nhóm mà Hàn Lập cố ý an bài tách ra.
Không biết có phải nguyên do thôn phệ Thiết Hỏa Kiến hay không.
Mấy vạn Phệ Kim Trùng nọ bộ dáng hình như lại muốn tiến hóa, đã có chút bắt đầu thôn phệ lẫn nhau, điều này làm cho Hàn Lập có chút ngoài ý muốn vừa mừng vừa sợ.
Còn lại ba gian thạch thất kia, một gian Hàn Lập dùng để nuôi dưỡng Huyết Ngọc Chi Thù còn sót lại, một gian chính là chỗ của Đề Hồn Thú suốt ngày nằm ngủ, gian cuối cùng Hàn Lập để nuôi Kim Ti Tằm lấy được từ trong Hư Thiên Điện.
Huyết Ngọc Tri Thù thì không có gì để nói, nhưng còn Đề Hồn Thú! Hàn Lập mặc dù có Minh Hốn châu nơi tay, tâm lý thủy chung vẫn hồi hộp lo lắng, không có dũng khí dễ dàng luyện hóa hạt châu này, tạm thời để sang một bên không xử lý tới.
Dù sao con thú này hiện tại bộ dáng cũng bình thường.
Kim Ti Tằm! Hàn Lập lúc ấy đối với loại yêu trùng này cũng không có tâm huyết gì mấy. Mà chỉ là vì chúng nó cũng là yêu trùng nổi danh trong bảng kỳ trùng.
Mặc dù chúng nó xếp hạng rất thấp, thậm chí thua xa Huyết Ngọc Tri Thù, chỉ xếp ở cuối bảng mà thôi. Nhưng loại Kim Ti Tằm này cũng hiếm có tu sĩ nào biết được tiến hóa lần thứ hai của nó ra sao.
Chỉ cần cho chúng nó đủ thời gian, những yêu thú này phần lớn đều có thể tiến hóa thành một loại trùng có cánh tên là “Huyễn Diễm Nga”, loại phi trùng này trên bảng kỳ trùng xếp thứ mười bảy, trời sinh có năng lực biến ảo.
Loại năng lực này có bao nhiêu lợi hại thì không ai biết, theo tư liệu từ thời thượng cổ có đề cập tới, dường như kỳ trùng này cũng hiếm người thấy qua, cho nên cũng không được rõ ràng cho lắm.
Bất quá Huyễn Diễm Nga xếp hạng trên bảng cao như vậy, năng lực tuyệt đối là không hề nhỏ.
Hàn Lập lúc đó không để ý tới ánh mắt kinh ngạc của lão Long, liền đem mấy con Kim Ti Tằm này nửa chết nửa sống thu lại hết.
Bất quá lúc đầu chúng nó bị Vạn Thiên Minh không chút do dự vứt bỏ, nguyên khí đã bị thương trầm trọng, nhìn qua bộ dáng khả năng sống sót cũng không nhiều lắm.
Sau khi Hàn Lập thu được chúng nó cũng đã không ngừng cho chúng uống linh dược “Tự Linh Hoàn”, cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì một hơi thở cuối cùng, tình hình càng ngày càng tệ đi.
Gặp tình trạng này, Hàn Lập cũng chỉ có thể thúc thủ vô sách!.
Hiện tại Hàn Lập trong tâm nổi lên một chủ ý, liền trực tiếp đi vào trùng thất Kim Ti Tằm.
Thi triển cấm pháp bao phủ toàn bộ cửa sổ, Hàn Lập ngẩng đầu ánh mắt nhìn qua không khỏi có chút chăm chú.
Giờ phút này mấy con tằm to lớn màu bích lục đang nằm ở trên mặt đất, tất cả đều không nhúc nhích phảng phất như vật chết rồi.
Nếu Hàn Lập còn không cảm ứng được trên người bọn chúng còn có một tia linh khí yếu ớt, chỉ sợ thật nghĩ rằng mạng của chúng nó đã ô hô rồi.
Hàn Lập không chần chờ lâu liền lập tức đi vào.
Sau khi đi vài vòng quanh mấy con kỳ trùng này, liền chọn một con Kim Ti Tằm có hình thể lớn nhất, sức sống tốt hơn những con khác một chút mà nhấc lên xem.
Sau đó lần theo tay áo lấy ra một cái hộp ngọc, đem hai hạt châu ngũ sắc lần lượt đưa vào trong miệng kỳ trùng, rồi ra khỏi trùng thất.
Ý tưởng của Hàn Lập rất đơn giản!
Một khi mấy con kỳ trùng này xem ra đã không còn cách cứu được nữa, không bằng dùng để thí nghiệm xem thử dược tính của hạt châu ra sao.
Bổ Thiên Đan danh tiếng to lớn như thế, dược tính hẳn là phải vô cùng thần kỳ mới đúng.
Mấy viên Bổ Thiên Đan này thực sự nếu có khả năng như hắn nghĩ, thì cho dù không cách nào cứu Kim Ti Tàm kia, cũng sẽ không làm cho tình hình tệ hơn.
Dĩ nhiên sau khi Kim Ti Tằm ăn xong mà vẫn không có bất kỳ phản ứng gì, Hàn Lập tự nhiên sẽ không để ý tới mấy hạt châu đó nữa.
Những ngày tiếp theo, Hàn Lập đặc biệt tập trung lo nuôi dưỡng Cửu Khúc Linh Sâm.
Đây là vật phẩm quan trọng cần thiết về sau này nếu hắn muốn thành công trong việc ngưng kết thành Nguyên Anh, cho nên phải thận trọng nuôi dưỡng.
Tại trung tâm dược viên, Hàn Lập đặc biệt kiến lập một tầng đất bao phủ xung quanh.
Sau đó thiết lập ra một loại trận kỳ cấm chế che chắn kỹ càng, đem tầng đất đó bao phủ bên trong dù cho mưa gió cũng không lọt, làm cho nó trông chẳng khác như một tảng đá lớn màu vàng.
Hắn lúc này mới yên tâm đem Cửu Khúc Linh Sâm trồng vào bên trong đó.
Vế phần hóa thân của Cửu Khúc Linh Sâm có bộ dạng như một con thỏ trắng vẫn bị nhốt tại một hộp ngọc, Hàn Lập cũng không có ý định nhốt nó lâu dài trong đó.
Dù sao hóa thân mà bị nhốt lâu như vậy, về lâu về dài bản thể của Linh Sâm có thể bị ảnh hưởng.
Trên hộp ngọc Hàn Lập dán một loại phù lục, mang nó vào bên trong dược viên để bên cạnh bản thể Linh Sâm, sau đó tháo phù lục ra.
Kết quả không đợi Hàn Lập mở nắp hộp, một đạo bạch quang từ trong hộp bắn ra, sau khi quay quanh một vòng liền nhập vào trong Cửu Khúc Linh Sâm, rốt cuộc biến mất không thấy bóng dáng.
Hàn Lập thấy tình hình như vậy không khỏi vui vẻ mỉm cười.
Xem ra trải qua một lần bị bắt. Hóa thân bạch thỏ này rất kinh hãi, lá gan cũng trở nên nhỏ hơn nhiều.
Bất quá Hàn Lập nhìn bản thể Cửu Khúc Linh Sâm trong lòng một mực cân nhắc, không biết hắn dùng lục dịch cho Linh Sâm này có thể có tác dụng thần kỳ gì hay không.
Loại suy nghĩ này, lúc trước khi lấy được Linh Sâm hắn có nghĩ qua.
Chẳng qua hiện tại ở đây muốn dùng nhiều lục dịch để thử nghiệm, nhất thời cũng không thể nóng vội.
Huống hồ, một khi sử dụng lục dịch làm cho Cửu Khúc Linh Sâm đột nhiên năng lực tự nhiên tăng mạnh, phát sinh ra dị biến có thể phá bỏ cấm chế thoát ra ngoài. Khi đó có hối hận cũng đã muộn.
Vật này cũng không phải là loại cỏ cây bình thường, mà là linh dược tiên gia có hóa thân trong truyền thuyết, tốt nhất nên cẩn thận là hơn!
Ôm loại tâm lý này trong lòng, Hàn Lập đối với việc an bài Linh Sâm của mình cũng không để ý tới nữa.
Về phần lục dịch sản sinh ra, Hàn Lập đều dùng tất cả để thúc dục nuôi dưỡng một trong ba đại thần mộc là Dưỡng Hồn Mộc.
Mặc dù hiện tại chỉ là một khúc rễ bé nhỏ mà thôi, nhưng Hàn Lập tin tưởng, chỉ cần cho hắn vài năm nữa, từ nơi đây sẽ tái hiện Dưỡng Hồn Mộc vạn năm.
Vốn Hàn Lập dự định nghiên cứu Hư Thiên Đỉnh nọ, xem qua một chút coi có phương pháp nào có thể mở ra.
Nhưng từ khi trong túi trữ vật lại vô tình rớt ra một khúc xương nhỏ, tạm thời làm cho Hàn Lập có chút hứng thú.
Hồi tưởng lại, dưới loại Tu La Thánh Hỏa đáng sợ nọ mà khúc xương của Huyền Cốt lão ma này lại có thể bình an vô sự, khẳng định là không phải là vật tầm thường.
Hàn Lập nằm ở trên giường trong phòng ngủ, trong tay cầm khúc xương trắng trong suốt nọ, vẻ tò mò trên mặt không ngừng lóe lên.