Hàn Lập sau khi thu được tin tức từ Hình nhân khôi lỗi thì tâm thần không khỏi chấn động một trận.
Phải biết rằng trước lúc hắn bế quan, tuy rằng không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại tưới cho Huyền Thiên Tiên Đằng vài giọt dương thuỷ, thế nhưng ngựa chết vẫn là ngựa chết mà thôi. Hiện nay Huyền Thiên Tiên Đằng thật sự sống lại làm cho hắn thật sự có chút khó tin.
Hàn Lập thân hình chuyển động, hướng dược viện bay nhanh đến.
Huyền Thiên Tiên Đằng đang được chăm sóc cùng Cửu Khúc Linh Tham, cạnh vài loại linh dược tối trân quý khác.
Chớ tới khi hắn nhìn rõ tình hình của Huyền Thiên Tiên Đằng thì ngay cả đã chuẩn bị trước trong lòng vẫn cảm thấy kinh hãi.
Chỉ thấy trước đây chỉ là một cành khô xám ngắt thế nhưng hiện nay đã mọc lan tràn, bám đầy các cột đá bạch ngọc gần đó, một màu xanh lục rậm rạp dị thường. Mà theo khí tức thảo mộc từ tiên đằng phát ra thì các linh dược khác trong dược viện đều không thể sánh bằng. Thậm chí ngay cả Cửu Khúc Linh Tham biến thành bạch thỏ cũng đang nằm gần gốc tiên đằng này say ngủ.
Khi Hàn Lập vừa đi đến vùng phụ cận, đôi tai bạch thỏ vừa động, hai con mắt màu lửa đỏ mở ra, thấy Hàn Lập liền không thèm để ý nhắm mắt tiếp tục ngủ.
Linh vật do Cửu Khúc Linh Tham biến ảo này cùng Hàn Lập sống chung mấy trăm năm đã sớm đem dược viện của Hàn Lập biến thành nhà mình. Hơn nữa dưới sự che chở của Hàn Lập cũng không gặp phải nguy hiểm gì, cho nên đã bỏ hết cảnh giác với Hàn Lập.
Hàn Lập cũng không nói gì mà cũng không quấy rầy nó, chỉ đi đến cạnh tiên đằng cẩn thận đánh giá một phen.
Chỉ nhìn sơ qua Huyền Thiên Tiên Đằng này thì ngoại trừ tản ra linh khí kinh người thì tựa hồ so với các loại dây leo bình thường giống nhau. Nhưng khi nhìn kỹ phía dưới thì liền phát hiện chỗ không tầm thường.
Tiên đằng này cực kỳ xanh tốt, hơn nữa sâu bên trong phản xạ ra một màu kim chúc sáng bóng. Hơn nữa vân lá cũng huyền ảo dị thường, không có cái nào giống nhau mà còn có chút quen mắt.
Hàn Lập nhìn lá tiên đằng mà suy nghĩ, thế nhưng trong lòng vừa động, có chút giật mình.
Đường vân này cùng hoa văn trên kim khuyết ngọc ngân châm có chút giống nhau nhưng chỉ giống chút bề ngoài mà thôi.
Hắn chau máy một trận, sau khi nghiên cứu hơn mười lá tiên đằng rốt cục cũng phát hiện ra điểm ảo diệu bên trong.
Hoa văn trên lá tiên đằng này tất cả đều là một loại ký tự chỉ được viết hơn một nửa, hoặc chỉ vừa động vài nét bút không trọn vẹn.
Hàn Lập ngạc nhiên một lúc, mới vươn hai ngón tay kẹp một mảnh lá tiên đằng đưa tới.
Phiến là toát ra cảm giác ôn lạnh, dường như do mỹ ngọc chế tác mà thành.
Hàn Lập sờ sờ cằm, buông lá ra, trên mặt hiện lên vẻ trầm ngâm.
Giờ phút này hắn muốn đem Đồng Tử do Thiên Lan Thánh Thú biến ảo gọi ra hỏi một ít sự tình có liên quan đến tiên đằng nhưng cuối cùng vẫn kìm lại được.
Hiện tại Đồng Tử đang ở trong Hư Thiên Đỉnh tu luyện, căn bản hoàn toàn không biết sự tình này.
Bởi vì hắn vừa ra khỏi động phủ đã lợi dụng lực lượng của Hư Thiên Đỉnh đem tất cả liên hệ của yêu thú này cùng bên ngoài hoàn toàn gián đoạn.
Chỉ tại thời điểm đang ở trong mật thất tu luyện mới hoàn toàn thả ra, để phòng ngừa một ít bí mật của mình bị đối phương nhìn thấy.
Cho nên bí mật liên quan đến thần bí bảo bình cùng một ít bí mật khác, yêu thú này hoàn toàn không hề hay biết.
Các tin đồn liên quan đến sự thần kỳ của Huyền Thiên Tiên Đằng Hàn Lập đã sớm được nghe qua.
Nghe nói tại thời kỳ hỗn độn, thiên địa mới sinh đã xuất hiện vài loại linh mộc mệnh danh Huyền Thiên tồn tại. Mà vô luận Huyền Thiên Tiên Đằng vẫn đang trong hình dạng cây hay ra hoa và kết xuất linh quả đều là sự tình chưa ai từng nhìn thấy. Quả thật là nghịch thiên chí bảo!
Loại đồ vật này ngay từ thời thượng cổ cũng chẳng qua chỉ là tin đồn mà chưa ai từng tận mắt nhìn thấy.
Nhưng trong một ít điển tịch từ thời thượng cổ truyền lại thì loại đồ vật nghịch thiên này có thể tồn tại bốn năm loại. Hơn nữa quá trình sinh trưởng cũng cực kỳ độc đáo, chu kỳ sinh trưởng dài đến hơn mười vạn năm thế nhưng một khi đã ra hoa, kết quả thì chúng lại nhanh chóng suy tàn chỉ trong vài ngày, thậm chí vài canh giờ mà thôi.
Chính vì chu kỳ thành thục cùng suy bại như vậy nên những người muốn thu được linh hoa, linh quả của chúng căn bản chỉ là si tâm vọng tưởng.
Mà huyền thiên chi mộc còn lại sau khi kết xuất cùng linh hoa linh quả đã không còn nghịch thiên thần thông, loại gỗ tiên đằng này chẳng qua cũng chỉ là tài liệu luyện khí bình thường mà thôi, cũng không có giá trị gì quá lớn.
Hàn Lập thậm chí còn không cho Đồng Tử biết trong tay mình có một nhánh Huyền Thiên Tiên Đằng, âm thầm dùng dương thuỷ thật sự làm cho sống lại. Hắn tự nhiên sẽ không nói ra việc này.
Tuy rằng Huyền Thiên Tiên Đằng này nếu ở trong tay người khác căn bản chỉ là phế vật, tuyệt không thể chờ tiên đằng này ra hoa kết quả. Nhưng một khi có người động tâm thì tuyệt đối là đại phiền toái. Mà trong tay hắn có thần bì bảo bình, nếu đem thần bí lục dịch kích thích sinh trưởng tiên đằng thì tin rằng chỉ hai ba trăm năm liền có thể thu được linh hoa, linh quả. Hắn tuyệt đối sẽ không buông bỏ đại cơ duyên đột nhiên xuất hiện này.
Mà nếu để ho Đồng Tử biết được thì ai biết đối phương có biện pháp náo thông tri cho Linh giới được hay không? Vạn nhất điều đó xảy ra thì chẳng phải chính mình chuốc hoạ vào thân hay sao.
Cho nên dù biết rõ Thiên Lan Thánh Thú biết rõ về Huyền Thiên linh mộc hơn so với mình nhưng Hàn Lập sau khi cân nhắc vẫn đem tâm tư muốn hỏi đối phương hoàn toàn huỷ diệt.
Trong lòng hắn có kế hoạch như vậy bèn thở dài một hơi, cẩn thận đem vùng phụ cận Huyền Thiên Tiên Đằng bố trí nhiều loại cấm chế huyền ảo sau đó mới khôi phục thần sắc ly khai khỏi dược viện.
Ba ngày sau, Hàn Lập để hình nhân khôi lỗi ở lại động phủ, báo cho đám trưởng lão trong tông một tiếng rồi phiêu nhiên ly khai khỏi Vân Mộng Sơn Mạch.
Trên một hoang đảo vô danh của Loạn Tinh Hải, thân hình Hàn Lập vừa hiện ra liền hoá thành một đạo thanh hồng phá không bay đi, biến mất tại cuối chân trời.
Một buổi tối mấy tháng sau, tại Thánh sơn đỉnh của Tinh Cung Thánh Điện, một nữ tử xinh đẹp thân mặc váy trắng đang ngồi trên bồ đoàn xếp bằng tu luyện, hai mắt nhắm nghiền, trên thân bạch quang lưu chuyển, hai tay bấm quyết niệm chú tựa hồ đang tu luyện bí thuật nào đó.
Đột nhiên linh quang chớp động không thôi, trên gương mặt cung trang nữ tử hiện lên một tia đau đớn.
Bạch quang loé lên càng mãnh liệt, mắt thấy không thể khống chế được nữa, pháp quyết trong tay nàng rốt cục dừng lại, quá trình tu luyện bị đình trệ.
Bạch quang bên ngoài cũng tán loạn tiêu thất theo.
Nữ tử xinh đẹp mở hai mắt ra, theo bản năng nhìn quanh một lượt.
Nhưng nàng đột nhiên cả kinh, sắc mặt bỗng nhiên đại biến.
Bởi vì trong một góc khuất không biết từ khi nào có thêm một đạo nhân ảnh nhàn nhạt, hai tay đang khoanh lại trước ngực, khuôn mặt cười mà không cười nhìn nàng.
“Nguyên lai là Hàn huynh.”Nữ tử vừa nhìn thấy khuôn mặt của đối phương thì thần sắc buông lỏng xuống, thản nhiên cười nói. Nhưng trong đôi mắt lại ẩn chứa một tia kinh nghi.
Nơi này là trọng địa của Tinh Cung, các loại cấm chế lớn nhỏ bố trí ít nhất cũng hai ba mươi tầng thế nhưng đối phương sao lại có thể lẻn vào mà nàng lại không hề hay biết gì?
“Lăng đạo hữu, lâu rồi không gặp, phong thái ngươi tựa hồ vẫn như trước. Chỉ có điều công pháp tu luyện hình như vẫn dậm chân tại chỗ không chút tiến bộ a.”
Nhân ảnh này chính là Hàn Lập vừa mới tới Thiên Tinh Thành.
“Hàn huynh cũng đã nhìn ra rồi đó.
Quá trình tu luyện của thiếp thân đích xác gặp phải một ít vấn đề nhỏ. Đang muốn tìm một vị cao nhân nhờ chỉ điểm, nay Hàn huynh đã đến, việc này chắc phải phiền Hàn huynh một lần rồi.”Lăng Ngọc Linh khẽ cười một tiếng, thản nhiên thừa nhận.
“Nga, Lăng đạo hữu cứ tạm thời nói ra chỗ không đúng để xem Hàn mỗ có thể đưa ra được chủ ý nào không. Chẳng qua, Hàn mỗ chuyến này đến mục đích là mang Nguyên Từ Sơn đi.”Hàn Lập cười nhẹ một tiếng.
“Nguyên Từ Sơn nguyên bản là của đạo hữu gửi nhờ tại bổn cung, đạo hữu muốn thu hồi tự nhiên không có vấn đề gì. Chẳng qua đạo hữu thực sự có biện pháp mang vật ấy đi ư?”Lăng Ngọc Linh nghe vậy thì ngẩn người, hỏi lại có chút nghi ngờ.
“Phương pháp tất nhiên là có, nhưng ta cũng không biết có thể thành công hay không nữa, cứ phải thử trước một phen xem sao.”Hàn Lập từ từ nói.
“Nguyên lai là như vậy. Thiếp thân sẽ dẫn đường cho đạo hữu một chuyến.”Lăng Ngọc Linh trong đôi mắt loé lên một tia dị sắc, nhưng vẫn bình tĩnh nói.
“Vậy thì phải làm phiền Lăng đạo hữu vậy!”Hàn Lập gật gật đầu, ra vẻ hài lòng.
Một lát sau, Hàn Lập cùng Lăng Ngọc Linh đã hiện ra tại thông đạo ở chân núi, cùng đi tới phiến ngọc trước đại môn.
Lăng Ngọc Linh lấy từ trong tay ra một tấm lệnh bài, giải khai cấm chế trên cánh cửa làm nó chậm rãi mở ra.
Hàn Lập hít nhẹ một hơi rồi chậm rãi đi vào trong.
Lăng Ngọc Linh hơi do dự một chút nhưng cũng đi theo vào trong.
Một màn năm đó lại xuất hiện.
Cước bộ vừa bước vào trong thì ngũ hành lực lập tức ập đến, linh lực trong cơ thể đột nhiên chuyển động, hướng bên ngoài cơ thể thoát ra.
Nhưng Hàn Lập hiện nay đã là đại tu sĩ đỉnh phong, đương nhiên pháp lực tinh thuần hơn so với trước đây, tự nhiên sẽ không để cho linh lực bị thoát ra ngoài.
“Định hút hết linh lực của ta sao?”Hắn liền vận chuyển công pháp, một trận linh lực trong cơ thể chuyển động, lập tức bấm tay niệm chú chậm rãi hợp lại trước ngực.
“Xoèn, xoẹt” một tiếng, một quang đoàn nhỏ như trứng chim hiện ra, linh quang ngũ sắc bao phủ bên ngoài mãnh liệt lưu chuyển.
Ngũ hành lực đang quấn quanh Hàn Lập vừa bị quang đoàn này chiếu vào thì lập tức yếu đi ba phần.
“Chúc mừng Hàn huynh đã tu luyện thành công Nguyên Từ Thần Quang tầng thứ nhất.”Lăng Ngọc Linh đang đi phía sau cũng cảm thấy sự biến hoá của ngũ hành lực, khẽ cười một tiếng chúc mừng nói.
“Nếu không phải vấn đề liên quan đến Nguyên Từ Thần Quang, Hàn mỗ sao phải đem núi này đi.”Hàn Lập cười khà khà, không thèm để ý nói.
“Tuy chỉ cần tu luyện thành một hai tầng Nguyên Từ Thần Quang liền có khả năng di chuyển núi này nhưng đạo hữu muốn mang nó đi cũng không phải là chuyện dễ. Nếu phương pháp của đạo hữu không thành công thì không bằng đạo hữu cứ ở lại bổn cung đi. Thiếp thân có thể cam đoan tuyệt đối không để bất kỳ kẻ nào quấy rầy Hàn huynh tu luyện, hơn nữa sẽ cung ứng mọi yêu cầu của đạo hữu.”Lăng Ngọc Linh vẫn không thể nhịn được khuyên Hàn Lập.
“Lời này Lăng đạo hữu không cần nói nữa. Nếu Hàn mỗ muốn gia nhập quý cung thì năm đó đã đáp ứng rồi. Về phần phương pháp của tại hạ có thể thành công hay không thì cứ phải thử một lần sẽ biết sao?”Hàn Lập liếc mắt nhìn Lăng Ngọc Linh một cái rồi nhàn nhạt nói.