Ngay sau đó bên trong vầng sáng màu xanh nổ vang. Từng lũ lũ dòng khí màu xanh tuôn tràn ra, rồi hóa thành một gốc cây gỗ lớn.
Gốc cây này dài khoảng năm đến sáu trượng, mặt ngoài tỏa ra làn sáng màu xanh nhu hòa, thân nó nặng vô cùng, cứng rắn như kim cương. Gốc cây mới hiện ra trong không trung đã gào thét đinh tai rồi lao xuống.
Hàn Lập nhìn thấy vậy, tuy vẻ mặt của hắn vẫn không chút thay đổi nào nhưng một cánh tay đã giơ lên rồi bấm niệm thần chú. Trên không trung bỗng ông lên những tiếng chói tai, vô số lưỡi kiếm khí màu xanh biếc hiện ra. Chúng đang khẽ rung lên tạo thành những tiếng xé gió "veo veo"!
Những lưỡi kiếm này nhanh chóng biến ảo thành những sợ tơ, rồi đan xen vào nhau tạo thành một tấm lưới rất lớn.
Chợt thấy một sợ tơ trong suốt lóe lên, gốc cây to ở đó liền giống như một tờ giấy bị xé vụn ra.
Mặc cho các gốc cây cứ lần lượt hiện ra không ngừng, nhưng tấm lưới màu xanh ở bên dưới cũng chém tới liên tục làm cho chúng không cách nào hạ xuống thêm được.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, võng kiếm ngăn cản các gốc cây rơi xuống lúc này cũng đang bắt đầu phản công lại.
Chỉ là vầng mây màu xanh trên không trung lại càng phình lớn thêm, kéo theo đó là kích thước của những gốc cây rơi xuống cũng tăng lên theo. Mỗi mộc gốc cây lúc này đều lớn đến cả chục trượng, chúng lao xuống làm bầu trời hóa thành một mảng tối đen.
Nhưng tấm lưới khổng lồ bên dưới là do bảy mươi hai lưỡi bản mạng pháp bảo Thanh Trúc Phong Vân Kiếm kiếm Hàn Lập biến thành! Đã tu luyện đến bậc này, hầu hết mỗi thanh đều có thể sánh với Linh bảo cùng bậc. Nếu nói về độ sắc bén, cho dù những gốc cây to lớn kia có rơi nhiều thêm nữa nhưng vẫn không thể nào chống nổi những lưỡi tơ kiếm lợi hại này.
Những tiếng nổ nối đuôi vang lên, võng kiếm bay lên nhập thằng vào vòm trời, nó hơi co lại rồi bất chợt trở lại hình thái của bảy mươi hai lưỡi kiếm. Những lưỡi kiếm này vạch thành những dải cầu vồng, lúc hiện trái, lúc hiện phải xuyên thủng qua dải vầng sáng màu xanh, rồi lại hóa thành một màn lưỡi kiếm chém loạn xạ.
Ngay lập tức dải mây màu xanh phát ra những tiếng nổ chói tai. Ở giữa không trung nó xoay tròn rồi bắn đi, sau đó nhập thẳng vào hư không mất hút.
Hàn Lập vẫn lơ lửng ở trong màn sáng màu tím giữa không trung, ngắm nhìn trời cao không chớp mắt.
Một lát sau, một điểm sáng chuyển động dưới màn mây đen, sau đó nó trở nên xanh thẳm, rồi lại ngưng tụ thành một vầng sáng màu lam.
Lúc này thể tích của vòm sáng màu lam đã lớn hơn rất nhiều so với khi mới xuất hiện, hơn nữa từ bên trong đó đang truyền tới những tiếng nước chảy róc rách nho nhỏ. Từng dòng nước xiết như ngọn thác từ giữa vầng sáng tuôn ra, giống như những con rồng trắng dài cả ngàn trượng lao xuống. Mà nếu nhìn kỹ thì có lẽ là giống với cả dải ngân hà trên chín tầng trời bị đảo ngược hơn.
Sắc mặt của Hàn Lập hơi thay đổi. Hắn chẳng nói chẳng ràng mà chỉ lập tức bấm niệm thần chú.
Cùng lúc ấy, ba đầu của pháp tướng Phạm Thánh đột nhiên mở rộng miệng hướng lên trời cao mà phun.
Ngọn lửa màu bạc phun ra điên cuồng. Trong nháy mắt, nó liền hóa thành biển lửa rồi cùng thác nước trên không trung quyện vào nhau.
Nước lửa trộn lẫn, một đoàn khí màu trắng hiện ra tràn ngập cả không trung. Chỉ một thoáng sau, khắp bầu trời trở thành một biển sương mù.
Sương mù dày đặc đến nỗi đưa tay ra không thấy được ngón. Căn bản trong biển sương này không nhìn được gì cả, chỉ có thể nghe được những tiếng “sèo sèo” đang không ngừng vang ra từ bên trong. Bỗng nhiên sương mù lập tức tràn nhanh ra bốn phương tám hướng.
Hàn Lập thấy vậy, hai mắt chợt lóe sáng. Bèn lập tức thúc giục pháp quyết, pháp tướng Phạm Thánh cao cả ngàn trượng phun ra ngọn lửa màu bạc mạnh mẽ lên mấy lần.
Ngọn lửa ngưng tụ lại, mơ hồ biến hóa thành vài con giao long rồi giương nanh múa vuốt, nhao nhao lao vào bên trong biển sương.
“Ầm ầm ầm…” Từng tiếng nổ to như sấm vang lên!
Một đóa hoa lửa lớn như cả tòa nhà bỗng hiện lên giữa biển sương mù rồi xòe rộng ra. Những cánh lửa liên tục phình lớn lên xé rách cả biển sương.
Nhưng sau mấy nhịp hô hấp, hơn phân nửa sương mù ở tai nơi ngọn lửa xuất hiện đều biến mất hầu như không còn. Cuối cùng khung cảnh đã được trả lại như lúc đầu.
Chẳng những vậy, mấy con giao long được hình thành từ ngọn lửa màu bạc tàn phá bừa bãi một hồi, sau đó chúng chả để thác nước hùng vĩ kia vào đâu mà cứ thế bơi ngược lên, thẳng tiến về vầng sáng màu lam ở phía trên.
Với uy lực đáng sợ của ngọn lửa bạc, chỉ sợ là vầng ánh sáng màu lam vừa tiếp xúc lập tức tán loạn biến mất.
Nhưng vào đúng lúc này, vầng sáng trên cao bỗng nổi lên những gợn bạc. Những vệt gợn này không ngừng xoay chuyển rồi phình lớn lên.
Tiếng sét nổ vang!
Đoàn ánh sáng màu lam chợt co rụt lại, từ giữa từ từ phun ra một viên bóng nước.
Viên bóng nước này thoạt nhìn trong suốt khác thường, nhưng thực ra nó lại rất đặc. Gợn vân sóng bên mặt ngoài hơi hơi nhộn nhạo, rồi hình thành từng đạo linh văn màu lam, tản ra ánh sáng màu xanh mát dịu.
Quả bóng nước hướng xuống phía dưới, liền nổ vang phát ra âm thanh trầm thấp, mà đoàn ánh sáng màu lam lại ào ào nứt toác ra, tự động biến thành hư ảo.
Phía dưới Hàn Lập thấy hết thảy mọi việc, sắc mặt chợt đại biến.
Ngay sau đó, ngân diễm cùng mấy con hỏa giao đem quang cầu màu lam bao phủ vào bên trong biển lửa cuồn cuộn.
"Phốc phốc" thanh âm liên tiếp truyền ra!
Trong biển lửa, ánh sáng màu lam chợt lóe, một quả cầu bỗng nhiên chui ra. Dường như ngọn lửa này không ảnh hướng đến nó chút nào.
"Thiên Hà Trọng Thủy!"
Hai mắt lạnh băng của Hàn Lập chợt lóe. Hắn khẽ quát rồi không dám chần chờ, lập tức thúc giục pháp tướng Phạm Thánh.
Pháp tướng ba đầu sáu tay không tiếp tục phun ngân diễm nữa, sáu cánh tay đồng thời vung nắm tay lên phát ra một tiếng nổ lớn!
Quyền ảnh lại chi chít hiện ra, hướng lên trời cao mà bắn đi.
"Ầm ầm ầm..."
Bề mặt khối nước bỗng lóe lên ánh sáng vàng rực, dường như trong cùng một lúc, mỗi viên đều bị hơn mười đạo quyền ảnh liên tục đánh lên.
Nhưng sau khi màn sáng màu vàng tan đi, tất cả các quả bóng nước đều bình yên, dường như không có việc gì mà tiếp tục lao xuống.
Hàn Lập cực kỳ hoảng sợ!
Pháp tướng Phạm Thánh lại cử động sáu cánh tay. Sáu nắm đấm của nó tỏa ánh sáng chói mắt, giống như đã hóa thành thực chất rồi điên cuồng đấm về khối cầu nước đang rơi xuống.
Một vụ nổ kinh thiên động địa làm cho cả bầu trời rung động!
Vô số vòng sáng màu vàng chói mắt như mặt trời liên tiếp xuất hiện ở chỗ vụ nổ, tạo lên từng trận dao động kịch liệt. Sau đó chúng hóa thành từng cơn lốc xoáy nhanh chóng tản đi.
Sau khi cơn lốc trên nền trời tan đi hết, tất cả những khối cầu nước đều biến mất không thấy bóng dáng!
Phía dưới, thân hình của pháp tướng Phạm Thánh vẫn đứng thẳng tại chỗ nhưng hai chân thụt sâu vào mặt đất vài chục trượng, sáu cánh tay rõ ràng cụt hơn một nửa. Xem ra chúng đã cùng bị hủy diệt theo những khối cầu bằng nước rồi.
Hàn Lập thấy vậy chợt rùng mình!
Với uy lực của pháp tướng Phạm Thánh mà cũng có một chút chật vật như thế. Như vậy thì Thiên Hà Trọng Thủy này thật là không đơn giản chút nào.
Ngay sau đó, Hàn Lập giơ tay bấm niệm thần chú. Từng vòng sáng màu vàng lóe lên trên người của pháp tướng Phạm Thánh. Một lúc sau, cả sáu cánh tay đều được khôi phục lại như ban đầu.
Nhưng lúc này, trên trời cao lại một lần nữa ngưng tụ ra một vầng lửa cháy ngùn ngụt thật lớn!
Tuy chỉ có đơn độc đúng một vầng lửa xuất hiện nhưng thể tích của nó lại rất lớn, dường nó đã bao trùm lấy toàn bộ vùng đất trũng này.
Sau một trận tiếng huyên náo "Oa oa", vô số những con quạ lửa há to cái mỏ rộng đang lao ra từ trong vầng lửa. Hai cánh mở giang rộng rồi chúng hóa thành một viên cầu lửa bắn xuống nhanh như chớp.
Những hỏa cầu đó chưa thật sự hạ xuống nhưng đã làm cho mọi thứ như sôi trào, thoáng chốc đã buông xuống không tru phía trên dải đất trũng.
Hai Lập khẽ nhíu mày, thân hình chưa động đậy nhưng pháp tướng Phạm Thánh đã há mồm phun ra một biển lửa màu bạc cuồn cuộn y như lần lúc trước. Chỉ khác là ngọn lửa bạc vừa ra khỏi cái miệng khổng lồ thì đã chuyển thành cực kỳ lạnh lẽo.
Vậy mà pháp tướng Phạm Thánh lại đảo ngược uy lực của ngọn lửa, trực tiếp biến nó thành ngọn lửa cực lạnh.
Ngay sau đó, trong nháy mắt hai ngọn lửa một trắng một bạc liền va vào nhau. Hai loại thuộc tính năng lượng hoàn toàn tương phản, lập tức bùng lên thành hai phía đối lập.
Bầu trời trên không chợt lóe lên. Lấy một đường thẳng tắp làm gianh giới, lúc này không trung bị chia làm hai thế giới một nóng một lạnh đang giằng co nhau không ngừng.
Đột nhiên Hàn Lập thét lên một tiếng chói tai rồi chỉ tay lên hư không. Vô số lưỡi kiếm chợt hiện ra rồi dung hợp với nhau tạo thành một lưỡi đao khổng lồ màu xanh.
Tiếp đó miệng hắn lại lẩm nhẩm tụng niệm, các loại pháp quyết đang vận trên tay cũng liên tục biến đổi.
Hào quang màu xanh lưu chuyển khắp thanh đao, làm nó đón gió mà lớn lên. Chỉ trong khoảnh khắc đã lớn thêm gấp bội, rồi hóa thành một lưỡi đao chọc trời dài đến hơn ngàn trượng.
Ba khuôn mặt của pháp tướng bỗng chốc trở nên vô cùng dữ tợn. Hai cánh tay to lớn của nó chụp tới đã bắt chặt lấy thanh đao khổng lồ. Tiếp đó nó lập tức vung lên chém mạnh về phía không trung.
Chợt thấy một tia sáng xanh lóe lên như muốn xuyên thủng bầu trời. Lưỡi đao bất ngờ lướt qua chỗ hai ngọn lửa đang tranh đấu với nhau rồi chém thằng về vầng lửa khổng lồ trên cao.
Quả cầu lửa mới chỉ kịp rung lên rồi lập tức bị chém làm đôi. Dòng dung nham đỏ rực trào ra cuồn cuộn từ vết chém rồi hóa thành một ngọn lửa bùng lên rồi chợt tắt.
Sau khi nổ vang lên, biển lửa ở tần không trung bên dưới cũng liền biến mất.
Chỉ là pháp tướng Phạm Thánh cũng mới kịp thu lưỡi đao lai, còn chưa kịp làm gì tiếp. Vậy mà ngọn lửa đang cháy cuồn cuộn kín cả bầu trời bỗng nhoáng lên rồi hóa thành một biển bụi đất vàng mênh mông. Sau đó đám bụi này lại tiếp tục tràn ra khắp nơi.
Trong khoảnh khắc, cả không trung đều biến thành một vùng mờ mịt. Hơn nữa trong đám bụi còn phát ra những tiếng "xoạt xoạt" khiến người ta phải dựng lông dựng tóc.
Hàn Lập đưng bên dưới khẽ nhướng mày!
Pháp tướng Phạm Thánh không nói lời nào, nó chỉ lạnh lẽo vung thanh đao khổng lồ lên chém về phía đám bụi.
Ánh sáng xanh chói mắt lại rạch ngang chân trời, một đao chém biển bụi ra làm hai mảnh. Nhưng là ngay sau đó, những gợn bụi ở hai phía chợt quay cuồng rồi liền lại với như chưa hề có chuyện gì sảy ra.
Bảy mươi hãi lưỡi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm kết hợp với nhau hóa thành một thanh đao khổng lồ, lại thêm sức mạnh kinh khủng của pháp tướng. Vậy mà cũng chẳng hề gây chút xây xước gì với thứ này!
Mà không những vậy, sau khi bị công kích thì bên trong biển bụi liền vang lên từng hồi trống.
Sau đó, biển bụi màu vàng lại quay cuồng rồi biến hóa thành một đội binh sĩ và các loại chím thú bằng đất xét. Bọn chúng tên nào tên nấy đều cầm binh khí sắc bén mà chìn chằm chằm về phía Hàn Lập. Chỉ liếc mắt qua cũng có thể ước đoán được chỗ này có ít nhất cũng đến cả trăm vạn tên chứ không ít.
Hàn Lập giống như hít phải một hơi lạnh lẽo, trong đầu hắn đang cân nhắc xuy nghĩ liên tục. Nhưng còn chưa nghĩ được đối sách thì trong biển khí bụi đột nhiên có biến động. Vô số binh sĩ đều tuốt đao chém tới phía bên này.
Vẻ mặt của Hàn Lập trầm xuống!
Pháp tướng Phạm Thánh lập tức vung lưỡi đao khổng lồ quét lên không trung.
Kết quả nơi vệt đao màu xanh đi qua, tất cả binh sĩ đều chấn động, trong nháy mắt liền vỡ vụn thành tro. Nhưng chưa chờ cho vệt sáng xanh tắt đi thì đám khí bụi lại cuồn cuộn ngưng tụ. Trong biển bụi lập tức lại hiện ra vô số binh sỹ như cũ, chúng lại hùng hổ giương cao binh khí lao xuống.
Hàn Lập thấy vậy, hai mắt không khỏi nhíu chặt lại!