Mục lục
Phàm Nhân Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay lúc Hàn Lập trở lại và nghênh ngang tiến nhập đại môn Vân thành thì cách đó không biết bao nhiêu ngàn dặm, tại một đầm lầy ẩm ướt nào đó trong Ma Kim Sơn Mạch, một gã đại hán thân mặc trường bào màu đen, tướng mạo ngăm đen xấu xí đang ngồi xếp bằng trên một hòn đá khối xanh biếc dị thường nhắm mắt mà điều tức.

Theo nhịp hô hấp của đại hán, đạm hắc sắc ma khí phụ cận vây quanh đại hán mà bay múa, phảng phất như có linh tính vậy. Đại hán xấu xí hiển nhiên đang tu luyện công pháp thần diệu gì đó, hơn nữa bộ dáng cực kỳ nhập thần. Không biết qua bao lâu sau, đại hán hít thở sâu một hơi há mồm đem tất cả ma khí phụ cận hút vào trong bụng, sau đso giương đôi mắt, ánh mắt có vẻ hài lòng. Sau khi đảo mắt tuỳ ý đảo qua mọi nơi thì biểu tình lại nhất thời như đọng lại bởi vì cách hắn bất quá hơn một trượng có một nữ tử mặc váy trắng nhưu tuyết, hai chân trần trụi đang cười cười nhìn lại đây.

Nữ tử này có lẽ không phải là quốc sắc thiên hương, miệng thậm chí hơi lớn một chút nhưng một đôi linh mục sáng như sao, mũi quỳnh thẳng tắp giống như chạm ngọc, da thị mềm mại trông rất phong vận, hơn xa cái trên thế gian này gọi là "tiên tử".

"Thánh tổ đại nhân! Hắc ngạc bái kiến đại nhân. "

Đại hán xấu xí sau khi thấy rõ hình dáng của nữ tử thì cả kinh sắc rồi lập tức từ trên tảng đá lăn một vòng xuống, hướng nữ tử làm đại lễ chiêm bái. Đại hán này đúng là đầu Hắc Uyên ngạc mới tiến giai thành công. Ngày đó tuy hắn đuổi theo được lão giả họ Ngạn và cũng đánh chết lão nhưng không lấy được Chi tiên nên tự nhiên theo đường cũ quay về. Cuối cùng không lâu sau tin tức Cự thừ bị Hàn Lập đánh chết truyền đến, kể từ đó ma ngạc này choáng váng chỉ có thể ủ rũ rời đi trước.

Sau đó hắn tìm đến nơi này chuẩn bị tu luyện để củng cố cảnh giới chưa ổn định nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới, bất quá nửa tháng thời gian người ở trong lòng nó cho là vẫn đang ngủ say lại tìm đến trước cửa. Mà lấy thần thông sâu không lường được của đối phương thì nếu không vui thì hắn sẽ bị diệt sát ngay trong nháy mắt. Điều này làm cho ma ngạc này một trận hết hồn, không biết là hoạ hay là phúc.

"Ngươi đứng lên đi. Ân, thật đúng là đã tiến giai lên thánh giai rồi. Không tồi, không tồi, xem ra năm đó Minh La muội muội thật ra không có lãng phí vô số linh dược cho ngươi phục dụng. Trừ phi ngươi thật sự không có chút triển vọng nào, còn không việc tiến giai lên thánh giai cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Xem ra Tà Long chân huyết trên người ngươi cũng đã được khai mở. "

Nữ tử nhẹ nhàng cười nó.

"Đại nhân cũng biết việc này! "

Đại hán xấu xí thần sắc chấn động, tuỳ theo nở nụ cười khổ nói.

"Đương nhiên là biết. Nếu không phải như thế thì năm đó cho dù Minh La muội muội đối với ngươi có chút sủng ái cũng sẽ không đem nhiều linh dược như thế cho ngươi phục dụng. Tà long chân huyết là một trong những Chân linh chi huyết sỡ hữu ma tính cường đại nhất trong các loại huyết mạch. Nếu lúc trưởng thành và hoàn toàn thức tỉnh được Tà long chân huyết thì thậm chí ngươi trong Tà long tộc có thể trực tiếp cắn nuốt được Thiên ngoại ma đầu, có thể cùng Thiên ngoại Ma quân tranh phong mà không lạc xuống hạ phong. Ngươi hiện tại tuy rằng chỉ thừa kế huyết mạch long tộc nhưng nghĩ đến thần thông tuyệt không dưới thánh giai trung kỳ tồn tại rồi, ba gã thủ hạ dưới tay ta kia cho dù tự mình cùng ngươi giao thủ, nếu đơn đả độc đấu thì tuyệt không chiếm được thượng phong. "

Nữ tử thâm ý sâu sắc nói.

"Thánh tổ đại nhân cũng đã quá xem trọng thần thông của tiểu nhân rồi. Tiểu nhân làm sao dám cùng Huyết tí và Thiết sí đạo hữu đánh đồng được. "

Đại hán xấu xí giờ phút này biểu hiện lại khiêm tốn dị thường, trong miệng liên tục nói.

"Minh La muội muội tại thánh giới đại chiến không biết vì duyên cớ gì mà lại mất tích, ta cùng nàng tình như thủ túc, ngươi nếu đã tiến giai thành công thì tạm thời đi theo ta đi. Ta chuẩn bị ra ngoài một thời gian, ngươi cũng nên chuẩn bị một chút. "

Bạch y nữ tử khẩu khí vừa chuyển, đem sự tình chuyến tới chủ đề chính.

"Đại nhân muốn ly khai Ma Kim Sơn Mạch? "

Đại hán vừa nghe lời này thì lắp bắp kinh hãi nói.

"Không sai. Như thế nào, ngươi không muốn đi theo ta sao? "

"Có thể đi theo bên người Hoa đại nhân là cơ duyên phúc phận của không biết bao nhiêu đời tu luyện của tiểu nhân, chỉ cần đại nhân ra lệnh, tiểu nhân bất cứ lúc nào cũng có thể khởi hành. "

Bạch y nữ tử vừa bình thản nói một câu đã làm cho đại hán xấu xí nhất thời đầu đầy mồ hôi, vội vàng khai khẩu giải thích nói.

"Một khi đã như vậy thì không cần thu thập cái gì, đi theo ta đi đi thôi. "

Bạch y nữ tử lại tựa hồ cảm thấy biểu tình của đại hán rất thú vị, mỉm cười nói.

"Dạ, tiểu nhân vẫn độc thân một người nên căn bản không có gì để thu thập. "

Đại hán cúi người cười làm lành nói.

Bạch y nữ tử hé hai hàm răng trắng cười khẽ một tiếng, một tay áo bào run lên. Một mảnh phấn hồng tản ra, trong nháy mắt kỳ hương xông thẳng vào mũi, quang mang đại thịnh đem nữ tử cùng đại hán bao phủ vào trong đó. Sau khi linh quang tắt đi thì phụ cận đã hoàn toàn trống rỗng, không còn lại bất cứ thân ảnh của người nào. Bạch y nữ tử đã thi triển thần thông trực tiếp đem chính mình cùng đại hán thuấn di ra khỏi nơi này.

Trong Vân thành, tại Vân Mộng sơn, Hàn Lập vừa về tới động phủ thì trước tiên đem các nơi cấm chế trong động phủ kiểm tra qua một lần. Sau khi xác định không có người nào lén lẻn vào thì mới yên tâm chui vào phòng ngủ, ngả vật ra cái giường lớn mà hưởng thụ hương vị ngủ say ngọt ngào.

Hành trình đi Ma Kim Sơn Mạch lần này tuy rằng thời gian không dài nhưng hung hiểm trong đó lại không nhỏ. Điều này ngoại trừ làm cho pháp lực tiêu hao rất nhiều ra thì tinh thần cũng cảm thấy mệt mỏi. Không thể không hảo hảo điều tiết một phần. Kết quả là giấc ngủ này của hắn kéo dài mất hai ngày hai đêm. Đến lúc Hàn Lập tử tỉnh lại thì cảm thấy tinh thần sảng khoái, cả người một lần nữa khôi phục sự tỉnh táo. Lúc này hắn không chần chờ đi ra phòng ngủ rồi đi thẳng đến chỗ mật thất.

Lần này đi Ma Kim Sơn Mạch hắn cũng kiếm được không ít chỗ tốt, cần trước tiên hảo hảo xử lý một chút mới được. Một lát công phu sau, Hàn Lập đã ở trong một cái mật thất rộng hơn mười trượng, tay áo bào run lên rồi hướng ra phía cửa đá vung lên, chẳng những đại môn tự động khép lại mà trên thạch bích bốn phía cũng nổi lên tầng tầng quang hà màu xanh đem toàn bộ gian mật thất bao vây nghiêm mật lại.

Sau khi làm tốt hết thảy việc này, Hàn Lập mới lên bồ đoàn khoanh chân ngồi xuống, một tay chống ở cằm hơi trầm ngâm. Ánh mắt sau khi chớp động vài cái thì cổ tay hắn bỗng nhiên duỗi ra rồi một đạo ô quang bắn ra, sau khi xoay quanh một cái thì trôi nổi ở giữa không trung.

Chính là cái vòng tay trữ vật của hắn. Một tay Hàn Lập hướng lên không trung nhẹ nhàng điểm ra một cái. Nhất thời một mảnh sáng mờ bay cuộn ra rồi một đồ vật màu đen tuyền từ trên cao chợt hiện lên. "Bộp" một tiếng, đồ vật này rơi trên mặt đất phát ra tiếng vang cực kỳ trầm trọng.

Đây đúng là thân thể héo như xác ướp của đầu thánh giai ma viên kia, vùng đan điền của nó có một cái lỗ thủng cực đại nhưng một chút máu tươi cũng không có, có vẻ đáng chú ý cực kỳ. Hàn Lập đưa mắt nhìn cái khôi thi cao vài trượng này, trên mặt lộ ra một tia vừa lòng.

Tuy rằng ma hạch trong thi thể ma viên này đã bị hắn lấy ra nên tựa hồ tinh huyết cũng mất đi tám chín phần mười nhưng thân thể vẫn mạnh mẽ vô cùng, vô luân là gân cốt hay là khung xương đều là tài liệu quý hiếm dị thường. Ở phương diện luyện khí đều có chỗ đại hữu dụng.

Nhưng lúc trước hắn đem thi thể này đi cũng không phải là để luyện khí mà là vì một tia Sơn Nhạc cự viên chân huyết trong thân thể ma viên kia. Bất quá thi thể nó lúc này đã trở nên khô như thế nên hắn cũng không có mười thành nắm chắc là còn có thể lấy ra được chân huyết, chỉ có thể kiệt lực thử một lần.

Nếu là người bình thường thì có lẽ đối với việc làm như thế nào để tinh luyện ra Chân linh chi huyết là rất đau đầu nhưng đối với người trên thân mang đủ Kinh Chập quyết như Hàn Lập mà nói thì nào có vấn đề gì.

Chỉ cần Chân linh huyết thuộc về một trong Kinh Chập thập nhị biến thì hắn tự nhiên đều có thể sử dụng bí thuật trong công pháp mà xử lý được, đồng thời theo đó mà kế thừa được Chân huyết mạch trong thân thể linh thú.

Đương nhiên để đề luyện ra được Chân linh chi huyết càng thêm tinh thuần thì tự nhiên là phải xem mức độ kế thừa huyết mạch của Chân linh chi huyết trong thân thể linh thú, trình độ cùng sự cường đại của thân thể. Tóm lại, cho dù Tiên thiên kế thừa huyết mạch cực kỳ thưa thớt thì cũng có thể thông qua việc đề cao cảnh giới bản thân để làm cho Chân linh chi huyết trong cơ thể càng thêm tinh thuần.

Lúc trước hắn có được vài loại Chân linh chi huyết nhưng luân về độ tinh thuần thì thứ nhất tự nhiên là Côn Bằng chân huyết từ Thiên bằng tộc mà có được, còn nói về số lượng thì Ngũ Sắc Không Tước chân huyết kia là nhiều nhất.

Chân huyết có số lượng ít nhất là Chân Long cùng Thiên Phượng chân linh chi huyết, lưỡng chủng linh huyết này là do hắn tấu xảo lấy được từ hai gã bạch nhân tộc, mặc dù có Chân linh thế gia huyết mạch nhưng hai người này tu vi bất quá mới có Hoá Thần cảnh giới nên tự nhiên là chưa nói tới cái gì tinh thuần.

Do đó mặc dù là Chân Long, Thiên Phượng trong Chân linh bài danh viễn siêu hai loại phía trước nhưng sau khi Hàn Lập luyện thành hai loại biến hoá này thì uy lực biến thân vẫn chưa bằng Côn Bằng cùng Ngũ Sắc Khổng Tước biến thân. Hơn nữa hắn từ trong thần niệm của vị cố Đại trưởng lão Thiên Bằng tộc kia đã lĩnh ngộ được cái loại biến hoá nên chủ yếu vẫn dùng biến thân Côn Bằng cùng Chân linh biến thân khác nhiều hơn.

Cho nên Hàn Lập rất ít dùng lưỡng chủng biến thân Chân Long cùng Thiên Phượng mà chủ yếu lấy biến hoá ra Côn Bằng cùng Ngũ Sắc Khổng Tước mà đối địch.

Mà Chân linh Sơn Nhạc chi huyết của ma viên trước mắt cũng là Hợp Thể trung kỳ tồn tại hàng thật giá thật, cho dù Sơn Nhạc cự viên huyết mạch nó kế thừa tử ban đầu rất thưa thớt nhưng khi tu luyện tới trình độ này thì vô luân là sự tinh thuần hay số lượng đều tuyệt đối không phải là nhỏ.

Điều này tự nhiên làm cho Hàn Lập cực kỳ chờ mong. Đương nhiên điều kiện tiên quyết của hết thảy việc này là Chân linh chi huyết trong thi thể của ma viên còn tồn tại mới được.

Lúc này, Hàn Lập đã nhắm hai mắt lại, trong miệng bắt đầu lầm bầm đọc thần chú đồng thời mười ngón tay cũng nhắm thi thể thật lớn trước người không ngừng búng ra. Nhất thời từng đạo pháp quyết nhan sắc khác nhau từ đầu ngón tay trào ra, sau đó chợt loé lên lướt qua và nhập vào trong thi thể.

Thi thể ma viên nguyên bản đang nằm lẳng lặng nhất thời bên ngoài thân bắt đầu hiện lên các loại sáng mờ đồng thời có vô số phù văn lớn nhỏ không đồng nhất xuất hiện phiêu động. Theo thanh âm câu thần chú càng ngày càng nhanh, cả cổ thi thể hoàn toàn bị sáng mờ bao vây vào trong đó, phảng phất như được phủ thêm một kiện y phục diễm lệ rực rỡ tươi đẹp dị thường.

"Khởi. "

Song mục Hàn Lập bỗng nhiên tinh quang bắn ra bốn phía rồi trợn mắt quát khẽ một tiếng. Thi thể nguyên bản lẳng lặng nằm đó đột nhiên bên ngoài thân có ánh sáng mò chợt loé lên rồi lại từ từ bay lên trời. Tiếp theo một màn quỷ dị xuất hiện. Cường quang diễm lệ dị thường trong giây lát vọt lên.

Trong vạn đạo sáng mờ và quang hà giống như ẩn chứa cự lực không thể tưởng tượng nổi đem thi thể ma viên ép lại, trong quá trình ép thanh âm "dát băng" loạn hưởng liên tiếp vang lên, đồng thời thi thể bắt đầu rút nhỏ lại.

Kích thước ba bốn trượng liền biến thành hai trượng, rồi từ hai trượng biến thành hơn một trượng. Chỉ thấy thi thể ma viên lớn hơn một trượng trong chén trà nhỏ công phu sau đã thu nhỏ lại còn bốn thước, giống như thi thể đứa bé tí hon vậy.

Hàn Lập thấy vậy, khoé miệng khẽ nhếch lên và nổi lên vẻ tươi cười nhưng ngay sau đó hắn bỗng nhiên vỗ vào Thiên linh cái của bản thân một cái. Nhất thời kim thanh lưỡng sắc quang hà chợt loé lên rồi một cái Nguyên anh mập mạp cao ba tấc hiện lên. Nó vừa hiện thân thì ánh mắt chợt loé lên rồi vọt tới cạnh thi thể ma viên đang lơ lửng trên không trung. Tiếp theo nó cười hi hi rồi há miệng phun ra một cỗ thanh hoả nhằm thẳng đế thi thể ma viên bắn đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK