Mục lục
Phàm Nhân Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mắt của Cung trang nữ tử quét quanh nhìn qua mọi người, một lát sau mới dừng lại nhìn chằm chằm trên người Hàn Lập.

Hàn Lập cảm thấy một cỗ thần niệm xuyên qua người, tuy rằng không đến nỗi quá mức cường đại, nhưng lại khiến cho hắn một cảm giác hết sức quỷ dị tựa như bị nhìn thấu toàn bộ cơ thể vậy.

Trong lòng hắn thoáng rùng mình, lập tức Đại Diễn quyết trong cơ thể tự động vận hành, không chút do dự tống khứ thần niệm chi lực này ra khỏi cơ thể.

Cung trang nữ tử dường như hơi bất ngờ, nhưng lập tức thu lại ánh mắt, kế đó một bàn tay như ngà như ngọc từ trong người vung ra rồi lật chuyển.

Nguyên bản Huyết Sắc Tinh Quan đang bao phủ trên người, nhất thời hiện ra một tầng phù văn quay cuồng bất định.

Tinh quan chợt lóe lên rồi từ từ thu nhỏ lại nhiều lần, cho tới khi kích cỡ chỉ còn gần một tấc liền hiện ra trên bàn tay, lại một tia sáng lóe lên, cuối cùng cũng biến mất tăm không thấy đâu nữa.

Trong khi đó, Cung trang nữ tử thoát ra khỏi bảo vật, rồi trực tiếp đối mặt với mọi người.

“Bọn ngươi đều là người của Hứa gia à! Nhưng còn người kia là ai, hình như không phải là đệ tử của Hứa gia thì phải?” Nữ tử vừa mở miệng liền hỏi một câu tựa như đã đoán biết được sự việc.

Nhất thời đám người Hứa gia nhìn nhau nghi hoặc.

“Các hạ có phải là Băng Phách đạo hữu không?” Lúc này Hàn Lập khẽ cau mày rồi hỏi lại một câu.

Thân thể nàng này rõ ràng là do máu huyết tụ thành, nhưng lại khiến hắn vô phương trực tiếp cảm ứng được tu vi đối phương nông sâu thế nào, điều này thật sự làm cho hắn có chút kỳ dị.

Chẳng qua đây chỉ là do một đám phân hồn biến thành hóa thân, nên đương nhiên phải có điểm quỷ dị nào đó, vì thế tự nhiên hắn không cần phải sợ hãi gì cả.

“Bảo ta là Băng Phách tiên tử cũng không sai mấy, đạo hữu là tu sĩ Hợp Thể kỳ à?” Huyết quang trong mắt của Cung trang nữ tử hơi lóe sáng, cũng trả lời câu hỏi của Hàn Lập.

Đương nhiên nàng cũng nhìn rõ tu vi của Hàn Lập không kém gì bản tôn nàng, cũng là Hợp Thể kỳ cảnh giới.

“Tại hạ là Hàn Lập, đích thật là người mà Hứa đạo hữu mời tới để trợ giúp làm tỉnh lại Huyết hồn của tiên tử” Nghe đối phương xác nhận đích thật do Huyết hồn của Băng Phách tiên tử hóa thành, Hàn Lập khách khí chắp tay chào.

“Thì ra là thế! Coi như là đám hậu nhân cũng có chút dụng tâm, thế nhưng không ngờ đến có thể khiến cho Hợp Thể kỳ tu sĩ như đạo hữu tới đây tương trợ” Nghe được Hàn Lập nói thế, sắc lạnh trong mắt Cung trang nữ tử có giảm đi, rồi cũng hướng Hàn Lập thi lễ mà nói.

Đám người Hứa Giao vừa nghe nữ tử này nói thế, cùng cảm thấy trên mặt nóng lên.

Rõ ràng vị Hàn tiền bối này trước đây chính do bọn hắn lao tâm lao lực mà chủ động mới mời tới được.

Nếu không thì làm sao Hứa gia bọn họ có thể thức tỉnh Huyết hồn của tổ tiên gia tộc mình được.

“Hắc hắc, chẳng qua chuyện này vốn cùng tại hạ có chút liên quan, hơn nữa sự tình khá cấp bách, huống chi Hàn mỗ cùng Băng Phách đạo hữu còn có một chút quan hệ sâu xa mà” Hàn Lập nở nụ cười nhẹ.

“Ồ, lại có chuyện này nữa à?” Cung trang nữ tử hơi ngẩn ra rồi xoay chuyển ánh mắt nhìn về phía đám tu sĩ Hứa gia.

“Tổ tiên, quả thật Hàn tiền bối nói không sai. Chẳng những thế, Huyết hồn đã được tiền bối mang về Hứa gia, hơn nữa trước đây vị tiền bối này cùng với Băng Phách tổ tiên đều có xuất thân từ Nhân giới, mà còn nhờ đó hấp thu được một ít Kiền Lam Băng Diễm của tổ tiên di lưu lại” Hứa Giao tiến lên từng bước cẩn thận trả lời.

“Thì ra là thế! Thiếp thân xin cảm tạ! Chỉ cần bản tôn sau này được thoát nạn nhất định hậu tạ báo đáp” Trong đôi mắt đẹp của Cung trang nữ tử thoáng hiện lên một tia kinh ngạc, tuy rằng không nói ra nhiều nhưng cũng khiến cho người ta nghe qua mà không tự chủ được, rất đáng tin tưởng.

“Thật sự tại hạ cũng không cần báo đáp gì cả, chỉ là có vài vấn đề muốn được thỉnh giáo tiên tử một phen. Bất quá hiện tại không phải là lúc để đàm đạo, hay là đạo hữu hãy củng cố lại pháp thân cho hoàn tất đi rồi sẽ bàn luận tiếp” Hàn Lập nhìn nữ tử vài lần, khóe miệng vừa động liền nói.

“Đạo hữu đã nhìn ra rồi, thật khiến cho đạo hữu phải chê cười. Khối huyết thân này vừa mới cô đọng lại, đích xác cần phải bỏ ra vài hôm mới có thể làm cho Huyết hồn này chân chính dung hợp lại làm một” Cung trang nữ tử có chút kinh ngạc nhưng cũng không có ý phủ nhận.

“Ha hả, Huyết hồn đạo hữu vừa mới tỉnh lại, nhất định có nhiều chuyện muốn nói cùng tộc nhân. Hàn mỗ sẽ không quấy rầy nữa, Thiên Vũ đạo hữu, ngươi hãy đưa ta quay về chỗ ở đi” Hàn Lập quay người lại, bỗng nhiên nói với Hứa Thiên Vũ đứng gần đó.

“Vâng … Thiên Vũ tuân mệnh!”

“Vãn bối cung tiễn tiền bối, sau khi Huyết hồn tổ tiên bình ổn trở lại, tự mình sẽ đến thâm tạ tiền bối vậy” Hứa Thiên Vũ không khỏi sửng sốt, liền nhìn Hứa Giao một cái, nhưng có điều vị Hứa tộc trưởng đó vừa nghe Hàn Lập bảo thế, trong lòng vui vẻ mà cảm tạ liên tục.

Cung trang nữ tử thấy thế cũng không ngăn cản lại, liền hướng Hàn Lập nhẹ nhàng thi lễ.

Sau đó Hàn Lập cùng với Hứa Thiên Vũ quay người đi, nhanh nhẹn bước ra khỏi đại sãnh.

Vừa thấy thân hình Hàn Lập khuất dạng, Hứa Giao mới cùng với đám tu sĩ Hứa Gia đồng loạt tiến

lên quỳ xuống bái kiến nữ tử.

“Các ngươi hãy đứng lên cả đi! Hiện tại đã có thể khiến cho Huyết hồn của ta thức tỉnh trở lại, thật nhọc công cho các ngươi quá. Ngươi chính là đương nhiệm Tộc trưởng Hứa gia à!” Cung trang nữ tử hướng về Hứa Giao chậm rãi hỏi.

“Đồ tôn Hứa Giao hiện chấp chưởng gia tộc đời thứ một trăm bảy mươi ba, xin bái kiến Băng Phách tổ tiên” Hứa Giao cung kính dị thường liền trả lời.

“Đời thứ một trăm bảy mươi ba? Xem ra đã trôi qua nhiều năm rồi. À, tu vi của ngươi tuy không được cao lắm, nhưng cũng tạm được. Tất cả hãy đứng lên hết đi! Tuy rằng Huyết hồn được truyền thừa một ít ký ức từ bản tôn, nhưng vốn chẳng phải chân chính là bản tôn, hơn nữa do trải qua một thời gian phong ấn quá lâu, phần lớn trí nhớ đã không còn được trọn vẹn, cố gắng lắm cũng chỉ có thể nhớ lại được vài thứ trọng yếu trước đây mà thôi. Cũng không cần phải gọi ta là tổ tiên gì cả, cứ kêu ta một tiếng Huyết Linh là được rồi” Cung trang nữ tử lại cười khổ rồi khoát tay chặn lại.

Đám tu sĩ Hứa gia vừa mới nghe qua trước hết đều phát sửng sốt, kế tiếp trong lòng ai cũng cả kinh.

“Huyết Linh tiền bối, có thể nhớ được bản tôn của Băng Phách tổ tiên có được bình yên vô sự hay không?” Hứa Nguyên cuống lên, thật cũng không cần dây dưa nhiều về cách xưng hô làm gì, liền há miệng hỏi thẳng vấn đề quan trọng nhất.

Vừa nghe hỏi như thế, ngọc dung của Cung trang nữ tử thoáng âm trầm, một lúc lâu sau đó mới lắc đầu. Đám người Hứa Giao trông thấy bất chợt phát lạnh.

“Yên tâm đi, tuy rằng ta không nhớ rõ bản tôn có ngã xuống hay không, nhưng chỉ bằng vào tia cảm ứng của Huyết hồn, chắc chắn sẽ tra ra được nàng có hiện hữu trong Linh giới này hay không, hơn nữa ta còn mơ hồ ấn tượng được một ít manh mối liên quan” Cung trang nữ tử cuối cùng cũng nói ra một câu khiến cho mọi người trở nên thoãi mái hơn.

“Dù sao có được manh mối cũng tốt rồi, chỉ cần tìm ra tung tích, bọn ta nhất định thỉnh tổ tiên đại nhân trở về” Hứa Giao hít sâu một hơi, sau đó ngưng trọng hướng không trung ôm quyền nói.

“Chuyện này cũng chẳng phải dễ dàng gì, tuy rằng sự tình ta chưa nhớ ra, nhưng hằn là bản tôn bị nhốt ở một đại lục khác. Được rồi, hãy chờ cho ký ức trong đầu ta được ổn định trở lại, lúc đó sẽ nói rõ ràng cho các ngươi. Trước hết các ngươi hãy nói cho ta biết tình hình Nhân tộc hiện nay, cùng với sự tình của tên tu sĩ Hợp Thể kỳ vừa rồi. Lúc nãy ta cảm nhận được một cỗ khí tức nào đó rất quen thuộc, ngoài Kiền Lam Băng Diễm như các ngươi đã nói lúc trước, dường như còn một thứ nào khác mà ta vô cùng quen thuộc, nay cũng bị người đó chiếm giữ, nhưng cụ thể là gì quả thật ta không thể nhớ ngay lúc này!” Khuôn mặt xinh như ngọc của Huyết Linh hiện ra tia nghi hoặc.

Đám người Hứa Giao nghe bảo thế không khỏi lấy làm kinh ngạc mà liếc mắt nhìn nhau một cái.

Sau khi do dự một lát, Hứa Giao liền cung kính trả lời:

“Nếu Huyết Linh tiền bối muốn biết, vãn bối lập tức trình bày chi tiết. Từ khi Băng Phách tổ tiên mất tích không bao lâu, Nhân tộc chúng ta liền bị một lần đại kiếp nạn từ ma giới tấn công vào Nhân tộc, lúc đầu trong Tam Hoàng và Thất Yêu Vương bị ngã xuống không ít, khiến cho hai tộc Nhân Yêu phải một phen điêu đứng, trong suốt hơn vạn năm có chút hỗn loạn xãy ra …”.

Vị tộc trưởng Hứa gia này bắt đầu thuật lại tuần tự những đại sự mấy vạn năm trước, trong đó cũng có xen vào một ít sự tình phát sinh của Hứa gia, thậm chí kể cả những lần đại nạn suýt bị diệt tộc cũng thuật lại rõ ràng.

Kế tiếp hắn kể lại cặn kẽ nguyên do nào mà Hứa Thiên Vũ quen được Hàn Lập cho hóa thân Huyết hồn tổ tiên nghe.

Mà lúc này Cung trang nữ tử vẫn còn lơ lững trên không trung Huyết Trì, thần sắc trên mặt thủy chung vẫn bình thường, chỉ có mỗi cặp mắt xinh đẹp mơ hồ chớp động tia huyết quang, khiến cho bất cứ ai ngó qua cũng khó tránh được trong lòng gợn sóng...

Cùng lúc đó, Hàn Lập đã quay về tới tòa lầu lúc trước, sau đó tiễn Hứa Thiên Vũ rời đi.

Hắn leo lên tầng trên cùng, rồi bước tới cạnh cửa sổ, hai mắt híp lại nhìn vài lần về phía Hứa gia tông miếu, thoáng trầm ngâm một chút.

Nhưng chỉ một lát sau, Hàn Lập rời khỏi cửa sổ mà vào lại bên trong. Sau khi khoát tay, một tấm bồ đoàn bay ra, theo đó hắn khoanh chân ngồi xuống, tay bắt quyết niệm chú, thần sắc lạnh nhạt rồi hai mắt nhắm lại.

Từ đó trở đi, Hàn Lập không có bất cứ hành động nào khác, tựa như đã hoàn toàn nhập định vậy!

Ba ngày sau, Cung trang nữ tử tự xưng là Huyết Linh dẫn theo Hứa Giao xuất hiện trước cửa tòa lầu.

Hàn Lập đã sớm cảm ứng biết rõ, không chút hoang mang ra đón tiếp vào đại sảnh.

“Chúc mừng đạo hữu, huyết thân đã đạt tới đại thành!” Sau khi an tọa, Hàn Lập liền hướng sang Cung trang nữ tử mỉm cười nói.

“Có thể trong thời gian ngắn như vầy liền đem pháp thân cùng với Huyết hồn dung hợp lại với nhau, chính nhờ có pháp lực tinh thuần của Hàn đạo hữu. Nếu không, tuyệt đối không thể nào chỉ trong vòng ba ngày, đã có khả năng khiến cho pháp thân Huyết Linh cũng cố đạt đến mức độ thế này” Khóe miệng Cung trang nữ tử cũng mỉm cười rồi trả lời.

Nàng vốn có cặp đồng tử đỏ tươi, thế nhưng lúc này nhìn qua không phát hiện có điểm gì đặc biệt, hoàn toàn trông giống như người bình thường.

“Ha hả, chẳng qua Hàn mỗ cũng tiện tay mà làm thôi. Nhưng quả thật Huyết Hồn bí thuật của đạo hữu đích xác vô cùng huyền diệu, thế mà có thể dễ dàng ngưng tụ lại hóa thân, thật đúng là đại thần thông bảo mệnh mà” Hàn Lập vừa nghe được nàng này tự xưng là Huyết Linh thì hơi ngẩn ra, nhưng lập tức khoát tay khôi phục bình thường.

“Huyết Hồn bí thuật này cũng do năm đó trong lúc vô tình thiếp thân có được, đích xác bí thuật đó cũng có vài hiệu quả nhất định, nhất là trên phương diện bảo mệnh có chút tác dụng. Nếu như đạo hữu không chê thì Huyết Linh sẽ dùng điển tịch này để tạ ơn đại ân trợ thủ của đạo hữu!”Huyết Linh chớp đôi mắt đẹp, bàn tay liền lật chuyển, bỗng nhiên trong tay xuất hiện một khối ngọc giản, rồi đặt lên bàn trước người Hàn Lập.

Tiếp theo ánh mắt nàng nhìn về phía Hàn Lập, vẻ mặt tựa như cười.

Hàn Lập nghe qua lời ấy, đồng tử hơi co lại, nhìn vào ngọc giản đang nằm gần đó, sau một hồi trầm mặt đột nhiên ra tay.

“Sưu” một tiếng! Bạch sắc ngọc giản liền bay vào trong tay. Thần sắc Hàn Lập bình tĩnh trở lại rồi đảo mắt nhìn qua, thả thần niệm tiến vào ngọc giản.

Huyết Linh thấy như vậy, tuy trên mặt không chút biểu tình, nhưng phát hiện ra nơi sâu thẳm trong cặp mắt xinh đẹp đó thoáng hiện lên một chút ngạc nhiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK