"Theo ta? " Hàn Lập nghe xong thì sờ cằm, tựa hồ có chút ngoài ý muốn.
"Ta đương nhiên biết rõ, với tu vi hiện giờ đi theo đạo hữu sẽ gây phiền phức cho ngươi. Nhưng ta tự hỏi có chút thiên phú ở trận pháp chi đạo cùng thần thông không gian, nói không chừng có thể giúp đỡ đạo hữu một chút. Đồng thời bên trong thân thể thiếp có một luồng Thiên Phượng nguyên âm chi khí, hẳn là rất kỳ hiệu khi đạo hữu đột phá bình cảnh. Chỉ cần có thể bình yên khôi phục tu vi, thiếp thân tự nguyện giao cho Hàn huynh. " Sắc mặt Băng Phượng phớt hồng mở miệng.
"Cái gì, ý của tiên tử là…"
"Hàn đạo hữu đừng hiểu lầm. Bộ tộc chúng ta Băng Phượng có truyền thừa bí mật, không cần dùng phương pháp song tu lô đỉnh vẫn có thể đem Thiên Phượng nguyên âm chi khí bên trong bức ra ngoài cơ thể. Hiệu quả kém hơn một chút nhưng vẫn đủ để trợ giúp đạo hữu một tay. " Thần sắc Ngân Sam nữ tử trong nháy mắt khôi phục như thường, bình tĩnh nói.
"Băng Phượng tộc có bí thuật này sao? Nếu như thế thì đến lúc đó Hàn mỗ đích thực cần tiên tử tương trợ. Được rồi, Phượng tiên tử có thể theo ta tu luyện. Nhưng có mấy lời cần phải nói rõ, tránh sau này khỏi tiên tử lại hối hận. " Ánh mắt Hàn Lập chợt lóe, cân nhắc một lát mới ngưng trọng nói.
"Hàn huynh, có chuyện gì mời nói! " Băng Phượng thấy Hàn Lập thật có ý đáp ứng, không chút lưỡng lự trả lời.
"Đầu tiên là ngươi lưu lại bên Hàn mỗ, ta không thể đảm bảo cho đạo hữu thực sự an toàn mười phần.
Chuyện khác không nói nhưng Ma Kiếp hàng lâm, chính là đại kiếp nạn của các Hợp Thể tồn tại. Có thể bình yên vượt qua hay không, ta còn chưa nắm chắc. Thứ nhì, trên người tại hạ có chút bí ẩn không tiện để người khác biết. Phượng đạo hữu muốn lưu lại thì ngoài tu luyện bình thường, tất cả sự tình đều phải nghe theo tại hạ phân phó. Nếu cảm giác không chịu được ước thúc thì cứ viêc rời đi. Một điều sau cùng là đạo hữu vốn là yêu tộc. Thời điểm có ngoại nhân, sợ rằng phải lấy thân phận thị thiếp hoặc là tỳ nữ mới có thể xuất hiện. Sợ rằng đối với danh tiếng đạo hữu có chút tổn hại. " Hàn Lập chậm rãi giảng ra rất nhiều sự tình.
“Ma kiếp? Thiếp thân tuy biết không nhiều nhưng vẫn rõ lần này Nhân yêu lưỡng tộc đều chịu ảnh hưởng. Ở đâu cũng không thể an toàn tuyệt đối. Với tu vi của thiếp thân mà dựa vào những thế lực khác, quá nửa cũng bị xem như vật hy sinh. Lưu lại bên cạnh Hàn đạo hữu càng an toàn hơn. Còn những chuyện khác đương nhiên do đạo hữu làm chủ. Mà với thân phận hiện nay của Hàn đạo hữu, muốn tuyển một thị nữ Nguyên Anh kỳ thì chỉ sợ không biết bao nhiêu gia tộc hay nữ tán tu muốn còn không được. Thiếp thân sao dám để ý điều này.” Băng Phượng mỉm cười, dường như không quan tâm nói.
“Phượng tiên tử đã rõ như thế, Hàn mỗ đáp ứng việc này. Trước tiên hãy nhận những bình đan dược này mà dùng. Sau khi Vạn Bảo đại hội chấm dứt, tiên tử hãy ở tạm trong mật thất tu luyện. Chờ sau khi trở lại động phủ, ta sẽ an bài chỗ tu luyện chính thức.” Hàn Lập hướng tay phất một cái tới túi trữ vật.
Vô số những bình ngọc màu sắc khắc nhau đưa cho Băng Phượng.
Ngân Sam nữ tử tiếp nhận mấy cái bình nhỏ, vừa dùng thần niệm đảo qua tức thì thần sắc trở nên kinh hỉ.
“Không ngờ Hàn huynh lại cho ta nhiều linh đan trợ giúp pháp lực tinh tiến như vậy, như vậy thiếp thân sẽ nhanh chóng khôi phục tu vi.”
“Ha ha, tiên tử yên tâm. Cái khác không nói nhưng đan dược cảnh giới Nguyên Anh thì Hàn mỗ vẫn có thể lo được. Phượng tiên tử cần gì hãy nói với Hàn mỗ một tiếng là được. Tu vi của đạo hữu càng cao đối với tại hạ càng tốt hơn, có thể giúp ta có thể vượt qua lần Ma kiếp này. Quá nửa là trước đại kiếp nạn xảy ra, Hàn mỗ sẽ phải mượn Thiên Phượng nguyên âm để dùng.” Hàn Lập thản nhiên cười nói.
“ Hàn đạo hữu yên tâm, Băng Phượng không phải loại người không biết điều. Tuyệt không làm lỡ đại sự của Hàn huynh.” Ngân sam nữ tử cười rộ lên nói.
Gương mặt nàng vốn thanh lệ tú mĩ mười phần, khóe miệng vừa ghểnh một chút là khác nào trăm hoa đua nở khoa sắc, hấp dẫn vô cùng khiến Hàn Lập không khỏi ngẩn ngơ ngắm nhìn.
Cảm nhận được ánh mắt của Hàn Lập, khuôn mặt Băng Phượng lại rạng hồng lên, chỉnh lại trang phục thi lễ nói.
“Đa tạ Hàn huynh đã đáp ứng. Tiếp thân sẽ lập tức dùng đan bắt đầu tu luyện, pháp lực sớm khôi phục ngày nào đỡ rắc rối cho cả hai ta.”
“Cũng tốt, ta cũng muốn kiểm kê lại một chút những bảo vật lấy được từ đại hội. Phượng tiên tử, cô cứ ở tại mật thất này tu luyện cho tốt.” Ánh mắt Hàn Lập khôi phục vẻ điềm tĩnh, điểm chân một cái xoay người rời khỏi mật thất.
Nhìn thân ảnh Hàn Lập biến mất khỏi đại môn, ánh mắt Ngân sam nữ tử lóe lên vẻ kỳ lạ, một hồi lâu sau mới thở dài một hơi, từ trong bình lấy ra một viên đan dược màu lửa hồng nuốt vào.
Sau đó nàng ngồi xuống xếp bằng trên bồ đoàn, bắt đầu luyện hóa dược lực.
Cùng lúc đó, Hàn Lập xuất hiện trong một mật thất lớn ở một nơi không xa.
Hắn ngồi dưới đất đang dùng ngón tay cầm một viên đan dược gần như trong suốt, hai mắt nheo lại kiểm tra.
“Không hổ là đan dược đỉnh đỉnh đại danh, quả nhiên phi phàm. Hy vọng nhờ nó ta có thể đột phá bình cảnh.” Hàn Lập than thở hai câu, sau đó đem đan dược bỏ lại vào bình, cẩn thận thu lại.
Tiếp theo bàn tay hắn chớp động linh quang, hai kiện vật phẩm đồng thời xuất hiện.
Một quyển trục Kim sắc cùng một túi Kim sắc.
Quyển trục chính là vật phẩm trao đổi với Huyết quang nhân, còn cái túi là do Hàn Lập dùng một kiện bảo vật đổi lấy.
Hàn Lập đem kim sắc quyển trục ném lên, kệ cho nó trôi nổi trên không trung sau đó đem túi kim sắc mở ra.
Nhất thời từ trong túi vang lên những tiếng vù vù, từ trong túi liên tiếp tỏa ra thanh quang.
Thanh quang bay ra hóa thành mười hai thanh Mộc Côn, dường như có linh tính không ngừng bay lượn trong mật thất.
Hàn Lập vội bấm tay niệm chú, một trảo vào hư không đồng thời trong miệng khẽ quát một tiếng.
Vèo vèo thanh âm phá không vang lên khắp mật thất, từ đầu ngón tay hắn bắn ra năm đạo thanh quang, hóa thành vô số những tia nhỏ như những sợi tơ phóng ra tứ phía. Tạo thành một cái lưới lớn bao phủ khắp mật thất.
Ngay sau đó mười hai cây Mộc côn màu xanh các sợi tơ bao phủ, chỉ giãy dụa tại chỗ mà không thể di chuyển chút nào.
Hàn Lập nhẹ giọng cười đồng thời vẫy tay.
Lúc này tấm võng lớn màu xanh đã bao phủ toàn bộ mười hai cây mộc côn, hắn vẫy nhẹ tay vào hư không, vô cùng xảo diệu bắt lấy một cây rồi ngưng thần đánh giá nó.
Chỉ thấy toàn thân Mộc côn có màu xanh biếc ướt át, đồng thời có vô số những phù văn màu bạc vô cùng huyền ảo, hơn nữa còn phát ra linh khí thuần đậm khiến hắn giật mình.
“Quả nhiên là Tụ Linh Thung. Là dùng tài liệu Linh Nhãn Chi Mộc luyện thành mười hai cái. Thật đúng là một kiệt tác, nếu đem luyện hóa hoàn toàn bộ chí bảo này thì tốc độ hấp thu linh lực chắc chắn sẽ tăng lên phân nửa.” Hàn Lập đưa hai ngón tay khẽ vuốt Mộc côn, thì thầm nói.
Có đều sắc mặt hắn vẫn ngưng trọng, một lát sau thì lắc đầu đem mộc côn trong tay ném lên không trung. Lại ảo pháp quyết một chút khiến tấm lưới màu xanh hóa thành một đạo thanh quang đem mười hai thanh Mộc côn thu về.
Ngón tay Hàn Lập khẽ phất. Thời thời Túi Kim sắc một lần nữa được phong ấn lại.
Sau khi đem nó thu vào túi trữ vật, Hàn Lập đưa mắt hướng về phía kim sắc quyển trục, nhấc tay đem nó thu lại.
Cảm giác có chút băng lãnh mà lại co dãn.
Trong mắt Hàn Lập chớp động lam quang, ánh mắt chăm chú nhìn lên quyển trục, một lúc sau thì nhíu mày.
Quyển trục tựa như là một khối không hề có một chút khe hở, dùng Linh Mục quan sát cũng chỉ nhìn thấy một vầng kim quang.
Khóe miệng Hàn Lập hơi nhếch, hít sâu một hơi, thần niệm cường đại phóng ra, bao phủ quyển trục.
Nhưng ngay sau đó cổ tay hắn chợt run lên, vội đem quyển trục kim sắc ném ra xa hơn mười trượng.
Khi thần niệm vừa tiếp xúc thì một luồng hấp lực cường đại từ trong quyển trục sinh ra mạnh mẽ cắn nuốt nó. May là phản ứng nhanh nếu không hấp lực đã trực tiếp ảnh hưởng đến nguyên thần.
Hàn Lập nhìn quyển trục kim sắc, cảm thấy vật này thực khó giải quyết. Nhưng suy nghĩ một chút thì một ngón tay điểm một cái vào nó.
Vèo vèo thanh âm vang động, một đạo thanh sắc xuất hiện, sau đó lóe lên chém tới quyển trục.
Đang một tiếng vang lên, trên quyển trục chớp động kim quang mạnh mẽ ngăn cản kiếm ti, trên thân nó ngay cả một vết xước cũng không có.
Sắc mặt Hàn Lập lần đầu đại biến.
Phải biết rằng với tu vi Hợp Thể Kỳ và thêm Thanh Trúc Phong Vân Kiếm vô cùng sắc bén, hầu nư có thể chém đứt tất cả.
Như vậy chứng tỏ tài liệu làm ra quyển trục này vô cùng quý hiếm, chẳng trách Huyết quang nhân dù không mở được nhưng không muốn buông tha, chắc chắn quyển trục này có lai lịch bất phàm.
Bất quá không thể dùng thần niệm xâm nhập, ngoại lực không thể phá hủy, xem ra muốn giải khai phong ấn không thể dùng sức mạnh.
Trong lòng thầm cân nhắc. Ánh mắt Hàn Lập ngưng tụ nhìn lên những phù văn kim sắc têm quyển trục.
Đúng hơn là Kim triện linh văn! Nó vốn ẩn dấu bên trong quyển trục, nhưng sau một kiếm lúc nãy liền hiện ra.