Quầng sáng mờ từ từ tản ra, trên đỉnh núi bỗng nhiên xuất hiện thêm một thân ảnh nữ tử mặc vũ y màu ngũ sắc.
Cô gái có làn da trắng như tuyết, xinh đẹp tuyệt trần, đúng là nữ tử Diệp gia tu vi Hợp Thể kỳ.
"Quả nhiên là Diệp tiên tử, bất quá là tiên tử mới vừa tới nơi hay đã ở trong Huyễn Dạ Thành từ lâu?" Lũng gia lão tổ cười cười hỏi một câu.
"Thiếp thân đã đến nơi này từ nửa tháng trước. Ta không có luyện qua Ma đạo công pháp, ngay cả khi có Ngụy Ma Châu che giấu thì cũng không dám liều lĩnh tiến vào Huyễn Dạ Thành đi. Sau đó ở ngoài này mấy ngày suy nghĩ phương pháp vào thành. Bất quá nhìn bộ dáng Lũng huynh cùng Huy đạo hữu chắc mới đến không lâu đi. Hơn nữa Huy đạo hữu trạng thái thật không mấy là tốt đẹp a!" Vũ y nữ tử đảo qua tình hình rồi nhìn về phía Hắc y nam tử nghi nghi hoặc hoặc nói.
"Nói ra cũng thật xấu hổ. Lũng mỗ trên đường gặp phải rất nhiều trắc trở, phải khó khăn lắm hôm qua mới đến được nơi đây, còn chậm hơn tiên tử nhiều a. Nhưng thực ra Hàn đạo hữu dường như đã ở đây từ rất lâu. Lúc trước khi lao ra từ kiến triều Huy hiền đệ liền đụng phải một đầu kiến chúa, trong lúc nhất thời sơ sẩy trúng phải kịch độc, bất quá ta có mang theo Tị Độc Đan, lại trên đường hỗ trợ vận công luyện hóa đan dược nên mới trì hoãn lâu vậy. Cũng may Huy hiền đệ đã không còn đáng ngại nữa." Lũng gia lão tổ thở dài một hơi nói.
"Trúng độc của kiến chúa, cũng khó trách tại sao Huy huynh lại trở nên như vây a. Tiểu muội sở dĩ đến chậm như vậy bởi vì sơ ý để bị nhốt lại mấy tráng trong một cái man hoang hiểm địa, cuối cùng phải mất chín châu mười hai hổ mới may mắn thoát ra." Vũ y nữ tử chợt thẳng thốt rồi đem chuyện của mình giải thích thoáng qua.
"Hàn mỗ trên đường không gặp phải chuyện gì phiền toái, liền tới Huyễn Dạ Thành từ mấy tháng trước rồi ở lại trong đó. Bất quá ngoài trừ ba vị ra thì đám người Linh tộc cùng Lâm đạo hữu cũng đồng dạng không thấy bóng dáng đâu hết! Nếu như bọn họ hiện giờ vẫn chưa tới thì xem ra trên đường đã gặp phải chuyện ngoài ý muốn đi." Hàn Lập nhướng mày nói.
"Chắc không thể nào. Lâm đạo hữu dù sao cũng là một hợp thể trung kỳ tu sỹ, lại am hiểu nhiều loại đỉnh giai độn thuật dẫu cho gặp phải cường địch dù không đánh lại nhưng đào thoát hẳn không có vấn đề đi. Mà đám người Linh tộc lại cùng nhau liên thủ hành động lại càng không có chuyện gì mới đúng." Lũng gia lão tổ sắc mặt trầm xuống suy nghĩ nói.
"Điều này e cũng khó nói. Ban đầu thiếp thân cũng suy nghĩ như vậy. Nhưng trên thực tế thì nơi man hoang ở Ma giới nếu xét về độ hung hiểm hẳn là hơn nhiều lần so với Linh giới. Ngay cả thiếp thân cũng phải chịu đau khổ giam cầm mấy tháng tại một nơi, nếu bọn họ ở nơi man hoang gặp phải chuyện không thể kháng cự cũng không phải không có khả năng đi." Vũ y nữ tử tỏ vẻ nghiêm mặt không đồng tình.
"Quên đi, bây giờ dù có nói gì cũng e là vô dụng. Dù sao cũng chưa đến hạn ước định, chúng ta cứ tiếp tục chờ đợi thêm đi. Đúng rồi, Hàn đạo hữu đã đến Huyễn Dạ Thành lâu như vậy hẳn đã có chút hiểu biết nhất định đi, có thể đem giảng giải cho ta một chút sự tình xem có cách nào thu về mấy đầu Bát Túc Ma Tích a." Lũng gia lão tổ im lặng hồi lâu rồi nhìn Hàn Lập nói.
"Việc này hẳn không thành vấn đề đi!" Hàn Lập nghe thế liền một lời đáp ứng.
"Huyễn Dạ Thành bị tứ đại gia tộc, Vạn Nô Tháp cùng một vài thế lực nhỏ nắm giữ. Nhưng chỉ có tứ đại gia tộc mới có được Bát Túc Ma Tích. Nếu muốn có chúng thì chỉ có cách tìm đến mấy đại gia tộc kia thôi. Nhưng Bát Túc Ma Tích đối với tứ đại gia tộc kia vô cùng trọng yếu, chúng liên quan đến vấn đề sống còn của họ tại Huyện Dạ Thành, nếu muốn dùng phương pháp mua bán bình thường thì e rằng không thể được. Hàn mỗ vận khí không tệ, vừa rồi cùng Bạch gia tạo một chút quan hệ hơn nữa giúp họ giải quyết đôi chút sự tình khó khăn nên được nhường lại cho hai đầu thú Bát Túc Ma Tích. Nhưng muốn Bạch gia nhường lại cho nhiều hơn thì e là không có khả năng này. Bất quá các vị có thể thử vận khí một phen, dùng một ít tài liệu quý hiếm đến gặp họ đổi lấy vài đầu ma tích. Theo ta biết thì Ninh gia cung Phương gia tựa như...."
Hàn Lập không có lấy một điểm giấu diếm, một hơi đem hầu hết sự tình giảng giải một phen.
Khoảng thời gian một bữa cơm sau, hắn đã nói ra bảy tám phần tình hình trong Huyễn Dạ Thành cùng các thế lực bên trong.
Ngay khi nghe Hàn lập lấy được hai đầu Bát Túc Ma Tích, Lũng gia lão tổ trong lòng rất đỗi vui mừng, nhưng lại nghe về tình hình sau đó khuân mặt không khỏi lộ vẻ trầm ngâm cân nhắc.
Điều này không khỏi làm cho Hàn Lập có chút im lặng, Lũng gia lão tổ có chút đăm chiêu nói:
"Chúc mừng Hàn huynh đã lấy được Bát Túc Ma Tích, nhưng nghe Hàn huynh khi nãy nói mấy đầu Bát Túc Ma Tích kia lại liên quan đến vấn đề sinh tồn của mấy đại gia tộc, có thể nói rõ hơn một ít không? Hơn nữa mấy đại gia tộc đó có khoảng bao nhiêu Bát Túc Ma Tích a?"
"Theo ta biết thì mỗi đại gia tộc có chừng mấy chục đầu ma tích. Đám ma tích này sở dỹ được coi trọng vì chúng có thể tự do đi vào Huyễn Khiếu Sa Mạc. Chỉ cần có đám Bát Túc Ma Tích đó, các đại gia tộc mới có thể thâm nhập vào Huyễn Khiếu Sa Mạc tìm kiếm và khai thác tài liệu, khoáng sản sau đó lại vận chuyển ra ngoài. Nghĩ kỹ lại sự tình quan trọng này có thể thấy được số lượng ma thú như vậy là quá ít đi, như thế nào lại dễ dàng tặng lại cho ngoại nhân chứ." Hàn lập bình tĩnh giảng giải.
Lũng gia lão tổ nghe xong thần sắc liền âm trầm bất định. Bộ dáng thấy xác thực rất khó giải quyết việc này.
Sau một hồi vũ y nữ tử hướng sang Hàn Lập hỏi nhẹ:
“Hàn huynh giúp Bạch gia loại sự tình gì mà được tặng một lúc hai đầu ma thú a?" Nữ tử có chút hâm mộ.
"Chỉ là may mắn thôi". Hàn lập cười hoạt kê, bâng quơ trả lời.
"Như này đi, lão phu cũng từng luyện qua ma công, lại có thêm tính năng của Ngụy Ma Châu thì nghĩ đến việc lập tức cùng Hàn đạo hữu tiến vào Huyễn Dạ Thành cũng không ngại bị ai đó nhận ra. Để cẩn thận hơn, Huy hiền đệ cùng Diệp tiên tử tạm thời ở lại nơi đây đi, rồi tìm một địa phương ẩn nấp vào đợi khi chúng ta sẽ liên hệ. Trong lúc đợi đám người khác đên đây Lung mỗ muốn cùng Hàn huynh xem có thể lấy được mấy đầu ma tích không. Nếu thực sự không được thì đến cuối cùng chỉ có cách lẻn vào mấy đại gia tộc vừa mua vừa trộm phải lấy bằng được mấy đầu ma thú đến tay. Bất qua phương pháp này dường như hơi hạ sách đi." Lũng gia lão tổ chầm ngâm một hồi cuối cùng cũng có quyết định.
"Cũng hay, Huyễn Dạ Thành so với Huyết Nha Thành trước kia hẳn rất bất đồng, bên trong có ma tôn tọa chấn rất nhiều, vạn nhất có ai đó tu luyện đặc thù công pháp thì e rằng chỉ với Ngụy Ma Châu làm thiếp thân thực không quá an tâm. Tiểu muội sẽ cùng Huy đạo hữu tạm thời chờ lại bên ngoài đi. Sự tình Bát Túc Ma Tích mong Lũng huynh cùng Hàn huynh quan tâm thêm một hai phần." Vũ y nữ tử thản nhiên đồng ý nói.
Hắc bào nam tử đồng dạng cũng không có ý kiến thêm, chỉ lặng yên ngồi vuốt cằm.
Khoảng thời gian sau đó, đám người Lũng gia lão tổ bất đầu thương lượng lại các bước kế hoạch và dự liệu các biến cố ngoài ý muốn. Sau khi cảm thấy không có vấn quá lớn nên cả bọn đều tự khống chế độn quang ly khai đỉnh núi.
Hàn Lập vẫn chưa cùng Lũng gia lão tổ hành động mà tiến vào Huyễn Dạ Thành trước một bước.
Gần nửa ngày sau, tại Thánh Linh Viện trong thành lại xuất hiện thêm một gã trung niên tu vi Luyện Hư Hậu Kỳ.
Đúng là Lũng gia lão tổ đang áp chế tu vi.
Lũng gia lão tổ chẳng những chê dâu đi tu vi thực của mình, ma còn thuê một tòa lầu các ở cách xa chỗ của Hàn Lập.
Dù có ai chú ý cũng vô pháp nghĩ đên việc hai người có quan hệ gì trong đó.
Từng ngày như vậy trôi qua, Hàn Lập trừ lúc ngẫu nhiên cùng đám người Lũng gia truyền âm trao đổi tin tức ra thì vẫn một mực bế quan nghiên cứu bí thuật chế tạo Ma Tinh Khôi Lỗi.
Cùng lúc này, Lũng gia lão tổ đem tất cả các ngóc ngách trong Huyễn Dạ Thành kiến thức qua, sau đó ảo hóa thân phận tìm đến mấy đại thế gia thử trao đổi lấy một ít Bát Túc Ma Tích. Tất cả đều thất bại không nằm ngoài dự tính trước kia.
Nhưng Lũng gia lão tổ không hề tỏ ra tức giận mảy may, vô luận ở Linh giới hay Ma giới mọi thứ đều có thể đem ra trao đổi, chỉ một điều là thứ dùng để trao đổi có giá trị hay không mà thôi.
Cho nên hắn cũng không như vậy mà nản chí, lại nhân cơ hội tạo quan hệ với một tên cao giai đệ tử của Triệu gia, thậm chí còn thường xuyên qua lại trong một thời gian.
Thông qua tin tức truyền âm Hàn Lập đối với mọi chuyện đều có chút hiểu biết một hai, nhưng hắn không có ý tứ can thiệp vào, chỉ đợi xem Lung gia lão tổ có phương pháp nào hữu hiệu hay không mà thôi.
Nhưng mọi chuyện vẫn chưa có kết quả thì tin tức của đám người Linh tộc từ ngoài thành truyền đến.
Lũng gia lão tổ bắt được tin này tự nhiên mừng rỡ, liền cùng Hàn Lập ra khỏi thành đến địa phương của đám người Linh Tộc ẩn nấp một lần nữa gặp lại Thiên Thu thánh nữ.
Tuy đám người Linh tộc đến chậm hơn so với Lung gia lão tổ một thời gian nhưng lại không mảy may hao tổn, tất cả đều hoàn hảo bình yên.
Nhưng trong lúc đối mặt, Hàn Lập không khỏi liếc nhìn gã gọi "Chi Thủy" kia vài lần.
Không biết có phải ảo giác không nhưng hắn cảm thấy ẩn sau khuân mặt tái nhợt vàng vọt kia thì vị Khí Linh tộc này hơi thở âm hàn khi trước lại tăng thêm vài phần, càng nhìn càng mang lại cho tâm thần người ta cảm giác lo lắng bất an.
Thần niệm Hàn Lập hướng về tên khí Linh Tộc này quét vài lần, nhưng chỉ vừa tiếp xúc vào cơ thể liền có cảm giác như trâu húc xuống biển biến mất không thấy, không một chút hiệu quả. Điều này làm cho hắn nhướng mày suy nghĩ mãi không thôi.
Bất quá trừ điều đó ra, Lũng gia lão tổ cùng một đám người Linh tộc tiến hành trao đổi lại vô cùng thuận lợi. Vị Thiên Thu thánh nữ này dẫn theo lão nho tên gọi “Tàng Hình” che dấu tu vi cùng trà trộn vào bên trong thành, còn đám người còn lại nàng xắp đặt ở chung một chỗ lưu lại bên ngoài chờ đợi tin tức.
Sau khi có thêm hai trợ thủ thì Lũng gia lão tổ tiếp tục tiến hành kế hoạch cũ, liền lấy Triệu gia làm mục tiêu. Một bên không chút do dự đề cao giá cả để trao đổi, một mặt lén lút dùng các loại phương pháp bất đồng dò hỏi tin tức nơi Triệu gia chăn nươi Ma tích cùng các loại cấm chế.
Hiển nhiên đám người Lũng gia lão tổ lo sợ việc trao đổi không thành nên mới sắp đặt hậu thủ đề phòng vạn nhất.